Thơ » Việt Nam » Trần » Trần Anh Tông
Đăng bởi tôn tiền tử vào 27/03/2022 14:09
不知此處有何緣,
幾度同人少泊船。
唐將歷番留白骨,
珥江常日送青煙。
靈神識得須回國,
見鬼來侵又獲安。
已定帝京當繼古,
從風斷續聽啼鵑。
Bất tri thử xứ hữu hà duyên,
Kỷ độ đồng nhân thiểu bạc thuyền.
Đường tướng lịch phiên lưu bạch cốt,
Nhị giang thường nhật tống thanh yên.
Linh thần thức đắc tu hồi quốc,
Kiến quỷ lai xâm hựu hoạch an.
Dĩ định đế kinh đương kế cổ,
Tòng phong đoạn tục thính đề quyên.
Nào biết nơi đây với ta có duyên gì,
Bao lần qua đây cùng người vẫn tạm cắm thuyền.
Vị tướng nhà Đường mấy phen xương trắng còn chìm ở dưới,
Trên dải sông Nhị ngày ngày khói lam che phủ.
Giặc đã hay biết có thần thiêng, nên mau về nước,
Còn ma quỷ hiện hình vẫn cố sang cướp sao được yên thân.
Chốn đế kinh xưa đã định rồi, chớ nên thiên nữa,
Theo gió đưa lại vào tai, tiếng quyên đứt nối.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 27/03/2022 14:09
Ở đây không biết duyên gì
Cùng người du ngoạn hễ đi dừng thuyền.
Đường quan mấy độ xương chìm,
Nhị giang chiều tới thường tuôn khói mờ.
Thấy thần giặc phải lui về,
Quỷ ma sang cướp khó bề được yên.
Đế kinh đừng có nghĩ thiên,
Gió đưa đứt nối tiếng quyên não người.