Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Trần Đình Túc
Đăng bởi tôn tiền tử vào 03/02/2020 00:46, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 04/05/2024 23:44
山落平砂起翠雲,
珠林簇向夕陽曛。
修持偈語高低響,
般若鐘聲遠近聞。
巡幸列朝常駐蹕,
御題三藏炳碑文。
梵門功德知無量,
衣鉢何籌荅圣君。
Sơn lạc bình sa khởi Thuý Vân,
Châu lâm thốc hướng tịch dương huân.
Tu trì kệ ngữ cao đê hưởng,
Bát nhã chung thanh viễn cận văn.
Tuần hạnh liệt triều thường trú tất,
Ngự đề tam tạng bính bi văn.
Phạn môn công đức tri vô lượng,
Y bát hà trù đáp thánh quân.
Núi kéo ra vùng cát sỏi, nổi lên hòn Thuý Vân
Một cụm rừng ngọc bên ánh nắng chiều
Sư tu trì, tiếng kinh kệ cao thấp vang vọng
Tiếng chuông bát nhã xa gần thoảng nghe
Các triều vua khi đi tuần thường trú chân ở đây
Vua ngự đề kinh kệ còn sáng tỏ nơi văn bia
Công đức cửa Phật biết là vô lượng
Y bát làm sao trù liệu, đền đáp ơn vua
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 02/02/2020 00:46
Nổi giữa cát chuồi ngọn Thuý Vân
Rừng châu lấp lánh bóng chiều dâng
Pháp hoa câu kệ ngân nga vọng
Bát nhã hồi chuông thánh thoát ngân
Ngài ngự tuần du dùng quán hạc
Vua hài thủ bút tạc bia văn
Đức dày Phật Tổ năng vô lượng
Y bát ơn trao phải đáp đền