Thơ » Trung Quốc » Thanh » Trương Vấn Đào
Đăng bởi tôn tiền tử vào 09/05/2019 20:49
療愁千古絕良醫,
常對如來怨別離。
萬里忽歸惟夢好,
三冬得酒任春遲。
雲因就日心原熱,
鶴到乘軒骨更奇。
懶慢可真無用物,
茫茫此意大蘇知。
Liệu sầu thiên cổ tuyệt lương y,
Thường đối Như Lai oán biệt ly.
Vạn lý hốt quy duy mộng hảo,
Tam đông đắc tửu nhiệm xuân trì.
Vân nhân tựu nhật tâm nguyên nhiệt,
Hạc đáo thừa hiên cốt cánh kỳ.
Lãn mạn khả chân vô dụng vật,
Mang mang thử ý Đại Tô tri.
Lương y chữa buồn giỏi nhất từ xưa đến nay
Thường là đem nỗi oán biệt ly kể trước Như Lai
Muôn dặm bỗng về chỉ có giấc mơ
Ba đông mà có rượu mặc xuân chậm
Mây vì đến bên mặt trời nên lòng vẫn nóng
Hạc được thừa hiên cốt cách càng lạ
Lười lại chậm đúng là vật vô dụng
Ý này mênh mang chỉ có Đại Tô hay
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 09/05/2019 20:49
Buồn chữa hay từ trước đến nay
Oán ly biệt kể trước Như Lai
Mơ nhanh muôn dặm về quê đẹp
Xuân chậm ba đông có rượu đầy
Vầng nhật mây kề tâm vẫn nóng
Thừa hiên hạc cưỡi cốt càng hay
Chậm lười rõ đúng đồ vô dụng
Mù mịt Đại Tô biết ý này