Thơ » Thuỵ Điển » Tomas Tranströmer » 17 bài thơ » Phần III
Kavajen luggsliten som en vargflock. Ansiktet som en marmorflisa. Sitter i kretsen av sina brev i lunden som susar av hån och misstag, ja hjärtat blåser som ett papper genom de ogästvänliga passagerna.
Nu smyger solnedgången som en räv över detta land, antänder gräset på ett ögonblick. Rymden är full av horn och klövar och därunder glider kaleschen skugglik mellan min faders upplysta gårdar.
Petersburg beläget på samma breddgrad som förintelsen (såg du den sköna i det lutande tornet) och kring nedisade kvarter än svävar manetlikt den arme i sin kappa.
Och här, insvept i fastor, är han som förr omgavs av skrattens hjordar, men de har för länge sedan begivit sig till trakter långt ovanför trädgränsen.
Människors raglande bord. Se ut, hur mörkret bränner fast en vintergata av själar. Så stig upp på din eldvagn och lämna landet!
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 29/03/2012 18:21
Một chiếc áo ngắn mòn sờn, giống như một bầy đàn chó sói
Một khuôn mặt tựa một mảnh đá cẩm thạch vỡ
Ngồi giữa một đống thư từ, trong khoảng rừng cây ấy
nó run lập cập toàn những châm chọc mỉa mai, toàn những sự hiểu lầm
và trái tim ông bay bổng lên như một tờ giấy trong các ngõ hẻm không hiếu khách
Giờ này, mặt trời lặn chảy trơn như một con chồn cáo trên các khoảnh đất đai nung đốt trong giây lát
Không gian chứa đầy sừng và móng vuốt
và dưới phía thấp hơn
chiếc xe ngựa mui gập trôi như một chiếc bóng giữa các ngôi vườn sáng chói của bố tôi
Petersburg ở cùng vĩ tuyến với sự đau buồn
(bạn có trông thấy cô gái đứng nghiêng mình trong ngôi tháp của cô ta?)
và tại ngoại vi các phường đầy sương giá, con người cùng khổ ấy còn lượn đi lượn lại trong áo khoác của ta, như một con sứa
Và giữ nếp như trong tuần chay tịnh của anh, đây con người mà ngày xưa các bầy lũ của sự cợt nhả đã vây quanh,
các bầy lũ này thời gian dài đã đến nhập cuộc trong các vùng xa hơn nhiều với biên giới của vô vàn cây cối
Chiếc bàn lắc lư của các con người
Bạn hãy nhìn xem ban đêm đã thiêu huỷ đến chừng nào sông Ngân hà
của các tâm hồn
Bạn hãy bước lên chiếc xe bốn bánh của ngọn lửa thiêng