Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Thu Phong » Khúc ru mùa thu
Mây trời Hà nội vào thu
Nâng chân lữ khách lãng du một mình
Giá em là chiếc lá xinh
Cho ta ép lấy dáng hình thân thương
Giá em là hạt nắng vương
Cho ta hong những đau thương một thời
Giá em là hạt sương rơi
Cho ta hứng lấy một trời trắng trong
Muộn chiều không đợi chẳng mong
Hoài trông con sóng ngoài sông gọi thuyền
Thu sang gió cũng êm đềm
Cả thương nhớ cũng ngọt mềm như thu