Thơ » Anh » Thomas Moore
Đăng bởi ngo_ai_nee vào 14/07/2007 13:48, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 16/07/2007 16:46
How dear to me the hour when daylight dies,
And sunbeams melt along the silent sea,
For then sweet dreams of other days arise,
And memory breathes her vesper sigh to thee.
And, as I watch the line of light, that plays
Along the smooth ware toward the burning west,
I long to tread that golden path of rays,
And think’t would lead to some bright isle of reast.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi ngo_ai_nee ngày 14/07/2007 13:48
Đáng yêu sao vẻ đẹp buổi hoàng hôn
Trên biển lặng ánh mặt trời dần tắt
Khi giấc mơ xưa trỗi dậy trong hồn
Và nỗi nhớ em thì thào, khoan nhặt.
Tôi lặng buồn nhìn theo từng đợt sóng
Dội về tây chẳng vướng chút ưu phiền
Và thầm nghĩ giá mà con đường sáng
Sẽ đưa tôi về tận cuối trời Quên.