Bỗng dưng ta chợt nhận ra
Cái tình ấy đã nghiêng sa mất rồi
Thể gì mà chẳng cút côi
Chung chiêng chảy giữa dòng đời bấp bênh
Níu nhau cuối thác đầu ghềnh
Tưởng rằng giữ mảnh hồn tình sáng trong
Ai dè vướng vít tơ hồng
Cô liêu ai dám bảo không giận hờn
Cõi lòng tơi tả héo hon
Hỏi rằng tình ấy có còn...để tươi.
21.6.2013 TH