14.00
Thể thơ: Lục bát
Thời kỳ: Hiện đại
Từ khoá: Nguyễn Trung Trực (2) Nhật Tảo (1)

Đăng bởi Thanh Trắc Nguyễn Văn vào 27/11/2022 11:00, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Thanh Trắc Nguyễn Văn vào 03/12/2022 08:20

Lửa hồng Nhật Tảo oanh thiên địa
Kiếm bạc Kiên Giang khấp quỷ thần
(Huỳnh Mẫn Đạt)


Trước đền khấu lạy tiền nhân
Chân trần, áo vải vì dân diệt thù
Lửa hồng Nhật Tảo khói mù
Tàu Tây dương cháy âm u đất trời
Đồn Kiên Giang, kiếm sáng ngời
Xác quân cướp nước gục phơi ngập đồng...

Đất Rồng mãi lắm bão dông
Xót đau vận nước còn trong đoạ đày
Đùng đùng đạn pháo bủa vây
Chó săn cùng lũ cáo cầy bám quanh...
Thương Người lệ ướt sử xanh
Hùm thiêng cô thế phải đành sa cơ.

Pháp trường sát khí mịt mờ
Vẫn lời bất khuất trước giờ đầu rơi:
“Bao giờ hết cỏ trên đời
Nước Nam mới hết còn người đánh Tây!”
Anh hùng bất tử từ đây
Quê hương nhớ mãi một ngày người đi.


2022

Bài thơ được viết và hoàn thành sau khi viếng hai đền Nguyễn Trung Trực ở Phú Quốc và An Giang.

Nguyễn Trung Trực (sinh năm Đinh Dậu 1837 – mất năm Mậu Thìn 1868) là anh hùng ngư dân chống Pháp. Ông có hai chiến công vang dội, một là phục kích đốt tàu L’Esperance của Pháp trưa ngày 10-12-1861 tại vàm Nhật Tảo, hai là vào ngày 16-6-1868 ông cho quân đánh úp đồn Kiên Giang tiêu diệt quân Pháp và tay sai.

Năm 1868, Nguyễn Trung Trực bị quân Pháp vây bắt tại Phú Quốc. Ông nhận án tử hình ở Rạch Giá tháng 10 năm 1868. Trước khi hy sinh, Nguyễn Trung Trực đã để lại một lời nói bất hủ: “Bao giờ người Tây nhổ hết cỏ nước Nam, nước Nam mới hết người đánh Tây”.