Nắng lụa là em áo lụa bay
Áo bay trắng nắng, trắng vai gầy
Em đi sợi nắng cài trên tóc
Nửa chìm trong áo, nửa trong mây.

Ta đã thầm theo để nhớ thương
Lá rơi gởi nhớ xuống con đường
Tình ta gởi nhớ theo hương nắng
Nắng đốt phượng hồng gởi khói sương.

Ta chép bài thơ lên cánh mây
Câu thơ ngờ nghệch rớt trên cây
Em xa sao chẳng ngày quay lại
Để thấy thơ buồn hoá bướm bay.

Em có về không, có đợi không?
Hàng me phấp phỏng đứng như mong
Con đường xưa ấy mờ hun hút
Gió bụi thời gian cứ chất chồng.

Xin hãy dừng chân hỡi tháng năm
Lá rơi trên lá bước âm thầm
Nắng xưa vụn vỡ giờ vương vãi
Mảnh buồn, mảnh nhớ, mảnh xa xăm.


2021

Bài thơ được viết tặng cho cô Yến Phương, giáo viên toán trường THPT Võ Thị Sáu.
3, Báo Bình Thuận thứ bảy, ngày 5-4-2008
4. Báo Tài hoa ttẻ, số 523, ngày 7-5-2008

Nguồn:
1. Tạp chí Tây Ninh cuối tuần tuổi 18, số 68, 2001
2. Báo Áo trắng, số 56, 2002