15.00
Thể thơ: Thơ tự do
Thời kỳ: Hiện đại
2 người thích

Đăng bởi Đồ Nghệ vào 16/03/2009 10:09, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 16/03/2009 20:19

Tôi nuốt gió Xuân
                đầy ngực
tiếng nói em xa cách
tôi nghe một lần
bao lâu ánh lửa lụi tàn
đột nhiên loé sáng
những ngọn cỏ mọc vào
                  nỗi nhớ
trùm lên tất cả
nơi ta ngồi đông cứng lại
như vàng.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]