Thơ » Pháp » Théophile Gautier
Là-bas, sous les arbres s’abrite
Une chaumière au dos bossu ;
Le toit penche, le mur s’effrite,
Le seuil de la porte est moussu.
La fenêtre, un volet la bouche ;
Mais du taudis, comme au temps froid
La tiède haleine d’une bouche,
La respiration se voit :
Un tire-bouchon de fumée,
Tournant son mince filet bleu,
De l’âme en ce bouge enfermée
Porte des nouvelles à Dieu.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Kìa nọ, một ngôi nhà lợp rạ
Lưng gù, đứng nấp dưới hàng cây
Mái nghiêng, tường đất long tơi tả
Thềm trước cửa ra rêu phủ đầy
Một cánh kín bưng khuôn cửa sổ
Nhưng, như hơi miệng ấm ngày đông
Rành rành vương toả làn hơi thở
Từ ngôi nhà tiều tuỵ, đó trông
Tựa cái mở chai, làn khói cuộn
Quay tròn tia mảnh, nhẹ màu xanh
Vị người chịu hãm nơi cùng khốn
Tin tức mang lên Thượng Đế trình