Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Thái Thuận » Lữ Đường di cảo thi tập
古蜀已荒丘,
傷心何日休。
落花三月暮,
啼血幾聲流。
莊蝶難成夢,
坡園卻讓愁。
客中鄉思苦,
為汝怯登樓。
Cổ Thục dĩ hoang khâu,
Thương tâm hà nhật hưu.
Lạc hoa tam nguyệt mộ,
Đề huyết kỷ thanh lưu.
Trang điệp nan thành mộng,
Ba viên khước nhượng sầu.
Khách trung hương tứ khổ,
Vị nhữ khiếp đăng lâu.
Nước Thục hồi xưa đã thành gò hoang rồi,
Nhưng đau lòng biết ngày nào hết.
Hoa rụng cuối tháng ba,
Kêu mấy tiếng chảy máu.
Bướm Trang Chu khó thành giấc mơ,
Con vượn xứ Ba (véo von) cũng còn phải nhường mối sầu này.
Kẻ ở đất khách khổ tình nhớ quê hương,
Vì (tiếng kêu) của người má ợ bước lên lầu.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 17/11/2011 06:57
Nước Thục đã hoang tàn,
Lòng đau vẫn chứa chan.
Xuân tàn hoa cũng rụng,
Máu nhỏ tiếng còn ran.
Bướm liệng khôn thành giấc,
Vượn gào cũng kém phiền.
Nhớ quê dồn đất khách,
Lầu những biếng leo lên.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 24/09/2017 14:01
Nước xưa, nay phế hoang rồi
Lòng đau chẳng biết đến hồi nào nguôi
Tháng ba xuân vãn hoa rơi
Não nùng tiếng cuốc chưa vơi máu hường
Vượn gào đâu sánh sầu thương
Nỉ non lay gọi khôn vương giấc hồ
Xứ người chan chứa tình quê
Lầu cao thêm sợ đâu hề dám lên