Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Thái Thuận » Lữ Đường di cảo thi tập
起恨驚愁四散飛,
歌臺底事到來稀。
角殘始咯天涯去,
鐘定還聞北塞歸。
孤戍向回秋杳杳,
長門望斷夜依依。
不知客淚能多少,
又向潇湘送落暉。
Khởi hận kinh sầu tứ tán phi,
Ca đài để sự đáo lai hy.
Giốc tàn thuỷ lạc thiên nhai khứ,
Chung định hoàn văn bắc tái quy.
Cô thú hướng hồi thu diểu diểu,
Trường môn vọng đoạn dạ y y.
Bất tri khách lệ năng đa thiểu,
Hựu hướng Tiêu Tương tống lạc huy.
Tiếng hận sầu nổi lên ghê rợn bay toả ra bốn phía,
Sao mà lời ca ở trên toà lâu đài đến thưa thớt thế?
Hồi tù và tàn lụi, mới thấy (tiếng nhạn) rơi xuống chân trời,
Tiếng chuông đã yên lặng vẫn nghe thấy (tiếng nhạn) từ ải bắc bay về.
Người lính thú cô đơn hướng về trời thu man mác,
Tựa cửa buông tầm mắt trông xa mờ khuất trong đêm bịn rịn.
Chẳng biết giọt lệ của khách tha hương có bao nhiêu,
Mà rồi quay về sông Tiêu Tương tiễn đưa bóng xế.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 15/11/2011 01:12
Hận sầu trỗi dậy toả nơi nơi,
Lầu hát sao mà đến ít thôi?
Chuông lặng còn nghe về ải bắc,
Còi tan vừa rụng xuống chân trời.
Thu man mác kẻ lưu đồn nhớ,
Đêm ngẩn ngơ người tựa cửa coi.
Giọt lệ tha hương nào xiết kể,
Tiêu Tương lại tiễn bóng chiều xuôi.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 25/09/2017 13:29
Sầu hận dâng lên toả bốn bề
Lầu cao thưa thớt tiếng đàn ca
Còi tan rụng xuống chân trời thẳm
Chuông lặng nghe từ ải bắc qua
Man mác trời thu thân lính thú
Bồi hồi đêm vắng kẻ phòng khuê
Tha hương lệ khách chừng nao nhỉ
Bóng xế sông Tương tiễn nhạn về
Gửi bởi hongha83 ngày 16/01/2019 21:29
Bốn bề rờn rợn tiếng kêu thương
Tiếng hát lầu cao mấy kẻ tường?
Chuông dứt chân trời âm vẫn vẳng
Còi tan ải bắc tiếng còn buông
Ngóng thu lính thú hồn cô quạnh
Tựa cửa đêm ròng dạ vấn vương
Chẳng biết xa quê bao lệ chảy
Tiễn vời chiều xế bến Tiêu Tương