Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Thái Thuận » Lữ Đường di cảo thi tập
宛轉蛾眉譸曉妝,
樓前效死祇堪傷。
月沉易失當天影,
花落難留樸地香。
金谷園寒春寂寞,
玉蕭聲斷夜淒涼。
齊奴若識亡家禍,
應把明珠贖孟光。
Uyển chuyển nga my trù hiểu trang,
Lâu tiền hiệu tử kỳ kham thương.
Nguyệt trầm dịch thất đương thiên ảnh,
Hoa lạc nan lưu phác địa hương.
Kim Cốc viên hàn xuân tịch mịch,
Ngọc tiêu thanh đoạn dạ thê lương.
Tề Nô nhược thức vong gia hoạ,
Ứng bả minh châu thục Mạnh Quang.
Mềm mại nét mày ngài vừa trang điểm buổi sớm,
Đã xảy ra cảnh chết trước lầu thật đáng thương.
Mặt trăng chìm rồi dễ mất ảnh đẹp trời cho,
Đoá hoa rụng khó cầm được mùi hương của đất.
Vườn Kim Cốc lạnh, mùa xuân tiêu điều quạnh quẽ,
Tiếng ngọc tiêu dứt, ban đêm the thê thảm lạnh lùng.
Tề Nô ví biết đó là cái hoạ tan nhà,
Thời đã cầm châu sáng sang mua nàng Mạnh Quang.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Mày ngài điểm nét tân trang,
Lầu cao phút đã phụ phàng hoa niên.
Trăng chìm chìm bóng đương thiên,
Mùi hương phác địa lạnh miền hoa rơi.
Vườn Kim cốc lục hồng phai,
Ngọc tiêu vắng vẻ đêm dài thê lương.
Tề Nô ví biết tai ương,
Đã đem châu sáng đổi nường Mạnh Quang.
Gửi bởi hongha83 ngày 26/04/2016 11:25
Mày ngài trang điểm sớm còn tươi
Lầu tía thương thay biệt cõi đời
Trăng lặn, bầu trời đâu cảnh sắc
Hoa rơi, mặt đất hết hương đời
Lạnh vườn kim cốc, xuân xơ xác
Đứt tiếng ngọc tiêu, tối lẻ loi
Nếu biết Tề Nô mang hoạ đến
Ngọc vàng xin đổi Mạnh Quang thôi
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 08/09/2017 09:40
Mềm mại mày ngài trang điểm sớm
Lầu cao chốc đã luỵ ngày xuân
Trăng chìm, vẻ đẹp trời cho, mất
Hoa rụng, hương thơm đất tặng, không!
Kim Cốc xuân tàn hiu hắt bóng
Ngọc tiêu đêm vắng thảm thê lòng
Tề Nô ví biết mầm tai hoạ
Ngọc quý đưa ra đổi Mạnh Quang