Thơ » Ấn Độ » Tagore Rabindranath » Vượt biển
Đăng bởi Diệp Y Như vào 09/06/2011 02:15
My King's road that lies still before my house makes my heart wistful.
It stretches its beckoning hand towards me; its silence calls me out of my home; with dumb entreaties it kisses my feet at every step.
It leads me on I know not to what abandonment, to what sudden gain or surprises of distress.
I know not where its windings end —
But my King's road that lies still before my house makes my heart wistful.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Diệp Y Như ngày 09/06/2011 02:15
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Diệp Y Như ngày 27/01/2012 06:29
Con đường của Chúa Đời trải trước nhà làm tim tôi xúc động.
Nó mở rộng bàn tay vẫy gọi, nỗi tịch liêu giục tôi bước ra, nó hôn chân tôi cùng sự khẩn cầu câm lặng.
Nó dẫn tôi đến nơi nao không biết, sự buông bỏ, những lời lãi bất chợt hay những đau đớn không ngờ.
Tôi chẳng biết nơi nao những khúc quanh của nó đến điểm tận cùng.
Nhưng con đường của Chúa Đời trải trước nhà làm tim tôi xúc động.