Thơ » Ấn Độ » Tagore Rabindranath » Vượt biển
I was with the crowd when I was in the road;
Where the road ends I find myself alone with you.
I knew not when my day dimmed into dusk and my companions left me.
I knew not when your doors opened and I stood surprised at my own heart's music.
But are there still traces of tears in my eyes though the bed is made, the lamp is lit, and we are alone, you and I?
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Diệp Y Như ngày 08/05/2011 05:28
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Diệp Y Như ngày 27/01/2012 06:26
Ta hòa trong đám đông khi ta ở trên đường;
Phía cuối con đường, ta thấy ta đơn độc cùng em.
Ta chẳng biết khi nào cuộc đời sẽ nhạt nhòa thành bóng tối và những bạn đồng hành đều rời bỏ ta.
Ta chẳng biết khi nào cửa nhà em sẽ mở, và ta kinh ngạc lắng nghe điệu nhạc nơi trái tim mình.
Nhưng liệu dấu lệ có vương trên mắt tôi mặc dù giường đã dọn, đèn đã thắp lên, và chúng ta đơn độc cùng nhau, anh và em?