Thơ » Ấn Độ » Tagore Rabindranath » Tâm tình hiến dâng (Người làm vườn) - The gardener
I hold her hands and press her to my breast.
I try to fill my arms with her loveliness, to plunder her sweet smile with kisses, to drink
her dark glances with my eyes.
Ah, but, where is it? Who can strain the blue from the sky?
I try to grasp the beauty; it eludes me, leaving only the body in my hands.
Baffled and weary I come back.
How can the body touch the flower which only the spirit may touch?
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 05/03/2007 18:58
Tôi cầm tay nàng ghì chặt nàng vào ngực. Tôi cố ôm đầy trong tay mình dáng vẻ yêu kiều, đoạt cướp bằng môi mình nụ cười tươi tắn, uống cạn bằng mắt mình ánh mắt u huyền.
Nhưng mà tất cả đâu rồi nhỉ? Màu xanh ai có thể gạn lọc khỏi bầu trời?
Tôi cố nắm chặt trong tay vẻ đẹp; vẻ đẹp thoát tuột chỉ để lại thân xác không hồn.
Rã rời, luýnh quýnh, tôi hồi tỉnh.
Làm sao thân xác sờ nắm được đóa hoa chỉ riêng tinh thần tiếp xúc nổi?
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Vanachi ngày 04/04/2007 21:51
Tôi nắm tay nàng
Và ghì chặt nàng vào lồng ngực của tôi
Tôi muốn sắc đẹp của nàng đầy ắp cánh tay tôi
Muốn dùng những chiếc hôn đoạt lấy nụ cười tươi mát của nàng.
Muốn dùng mắt tôi uống no cái nhìn ảm đạm của nàng.
Nhưng than ôi, bây giờ tất cả ở đâu ?
Ai có thể cướp được màu xanh trên trời thẳm ?
Tôi muốn nắm trong tay sắc đẹp của nàng;
nhưng nó cứ thoát ra,
Và trong tay tôi chỉ còn thân thể.
Tôi đã mọi mệt quay về, thất vọng.
Ôi, thân thể làm sao mà chạm đến cái bông hoa
chỉ tinh thần mới chạm được ?