Thơ » Ấn Độ » Tagore Rabindranath » Vượt biển
When I travelled in the day I felt secure, and I did not heed the wonder of thy road, for I was proud of my speed; thy own light stood between me and thy presence.
Now it is night, and I feel thy road at every step in the dark and the scent of flowers filling the silence — like mother's whisper to the child when the light is out.
I hold tight thy hand and thy touch is with me in my loneliness.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Diệp Y Như ngày 01/04/2011 22:00
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Diệp Y Như ngày 27/01/2012 06:22
Ban ngày giữa cuộc hành trình ta cảm thấy an toàn, và ta chẳng để tâm đến những diệu kỳ trên con đường của người, bởi ta kiêu hãnh về những thành công riêng mình; ánh sáng người chắn giữa ta và bản thân người.
Giờ là đêm khuya, và ta nhận ra con đường của người trong mỗi bước chân giữa bóng tối và hương thơm hoa cỏ phủ lấp thinh không - như lời người mẹ thầm thì với đứa con thơ khi ánh ngày đã tắt.
Ta siết chặt tay người và cái chạm của người bên ta trong nỗi cô đơn.