Ta vẫn coi đời là cuộc viễn du
 Dù đi mãi không tìm ra lối về
 Đâu dấu chân xưa hằn trên cát bụi,
 Thời gian hỡi còn đâu xoá nhoà.
 
 theo tháng năm ta tìm về chốn xưa
 Ôm nỗi đau để xoá hết hận sầu
 Nhưng biết đâu đời còn nhiều ngang trái.
 Nên đành về làm cát bụi mà thôi

Tôi nào đâu với đam mê
Với bao la,trước bến bờ viễn vông