Thơ » Trung Quốc » Hiện đại » Tịch Mộ Dung
Đăng bởi 101 vào 06/09/2022 01:49
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi 101 ngày 06/09/2022 01:49
Mọi kết thúc đều được viết
Nước mắt đã cạn kiệt rồi
Sự thể bắt đầu sao nhỉ?
Mùa hè xưa quá xa xôi.
Dẫu em mất công tìm kiếm
Tuổi trẻ anh tợ mây bay
Nụ cười anh sao nhoà nhạt
Tợ ráng chiều lặn phương tây.
Lật mở nhan đề vàng ố
Khủng khiếp số phận buộc ràng
Em khóc đọc đi đọc lại
Tuổi trẻ - quyển sách vội vàng.
Gửi bởi hongha83 ngày 12/07/2024 15:27
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 12/07/2024 15:27
Đã viết xong rồi, cho bao hồi kết
Nước mắt nhường nào cũng đều đã chảy xuôi
Nhưng bỗng quên sự bắt đầu sao nhỉ
Ngày hè cũ xưa không thể vãn hồi
Cho dù em có mất công tìm kiếm
Thanh xuân anh như mây chợt lướt qua
Nét mỉm cười đã vô cùng mờ nhạt
Như hoàng hôn mây mù dần khuất núi xa
Rồi lật mở trang sách đầu vàng ố
Số phận đóng ghim trang ấy quá vụng về
Rưng rưng lệ, em đọc rồi lại đọc
Phải thừa nhận rằng
Thanh xuân là cuốn sách vội bỏ đi.