Thơ » Việt Nam » Cận đại » Tản Đà » Tây Thi (1922)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 06/01/2019 15:43
Ngô vương được Tây Thi cùng Trịnh Đán, dựng đài Cô Tô, cung Quán Nhai, ngày đêm mê chơi, hoang dâm vô độ. Sau quân Việt sang đánh Ngô, Ngô bị tàn phá.
Một vai đào bán rau, đi qua tàn cung vua Ngô, đứng ngậm ngùi nói:
I
Trái núi nọ mặt trời ngang xế,
Đầu ghềnh kia mây kéo đen rầm.
Trông tàn cung ngao ngán trong tâm,
Cảm cố quốc lâm râm hạt luỵ.
Vãn:
Hạt luỵ lâm râm cố quốc,
Giấc mê hồn chẳng thuốc mà ra.
Câu – Ngô vẫn nước non nhà
(Ngô vương ơi!)
Nhìn phong cảnh cũ nay đà khác xưa.
Vãn xong quăng bỏ gánh rau, hoá điên. Hát giọng điên:
Đức ông ăn mặn,
Gà thiến đi tu.
Nhởn nhơ cô thoã lên chùa.
A Di Đà Phật, Nam mô, đắt hàng.
Chuyến đò ngang, mình sau ta trước,
Kiếp tài tình, mặt nước chân mây.
Sông kia núi nọ còn đây,
Nực cười ông vua Trụ say mê nghiêng thành.
Thành nghiêng quán đổ tan tành,
Trước sân con hươu rỡn, trong mành con rện sa.
Cành mai quả bẩy quả ba,
Ới đàn con chim thước bay ra lạc loài.
Lạc loài phấn nhạt hương phai,
Cám thương ai hữ con người, ới hỡi, răng đen.
II
Ào ào trống gióng,
Phơi phới cờ bay,
Hay hỡi là hay,
Lạ ơi là lạ!
Nửa đường rụng tía rơi hồng,
Cảm thương con chim nhạn vợ chồng Bắc Nam.
Mịt mù khói toả động Lam,
Triết vương khuất mặt, cổ am lạnh lùng.
Tơ lý hồng, tơ lý hồng, hồng tơ hồng tơ lý hồng,
Phương này có sông, sông Nhị Hà, sông Nhị Hà,
Sóng kêu dồn dã.
Phương này có núi, núi Ba Vì. Núi Ba Vì
Khuất ngả lầu tây.
Đấy mong chồng, cho đây nhớ vợ!
Mảnh chung tình phân trở đôi nơi.
Đôi nơi chung dưới một trời,
Lúc sầu, lúc oán, lúc giận, cười, (ới hỡi) lại tươi.