Thơ » Trung Quốc » Bắc Tống, Liêu » Tô Thức » Từ
清潁東流,
愁目斷、
孤帆明滅。
宦遊處、
青山白浪,
萬重千疊。
孤負當年林下意,
對床夜雨聽蕭瑟。
恨此生、
長向別離中,
添華發。
一尊酒,
黃河側。
無限事,
從頭說。
相看恍如昨,
許多年月。
衣上舊痕餘苦淚,
眉間喜氣添黃色。
便與君、
池上覓殘春,
花如雪。
Thanh Dĩnh đông lưu,
Sầu mục đoạn.
Cô phàm minh diệt.
Hoạn du xứ,
Thanh sơn bạch lãng,
Vạn trùng thiên điệp.
Cô phụ đương niên lâm hạ ý,
Đối sàng dạ vũ thính tiêu sắt.
Hận thử sinh.
Trường hướng biệt ly trung,
Thiêm hoa phát.
Nhất tôn tửu,
Hoàng Hà trắc.
Vô hạn sự,
Tòng đầu thuyết.
Tương khán hoảng như tạc,
Hứa đa niên nguyệt.
Y thượng cựu ngân dư khổ lệ,
Mi gian hỉ khí thiêm hoàng sắc.
Tiện dữ quân.
Trì thượng mịch tàn xuân,
Hoa như tuyết.
Sông Dĩnh nước trong chảy về đông,
Buồn vì quá xa không thấy rõ
Một cánh buồm đơn độc khi ẩn khi hiện.
Bị đổi đi nhiều nơi làm việc.
Núi xanh sóng trắng điệp điệp trùng trùng.
Ngày đó một mình ở góc rừng,
Nghe tiếng mưa đêm như tiếng tiêu tiếng sắt.
Hận kiếp sống này.
Luôn phải chia tay,
Tóc càng thêm bạc
Một chén rượu,
Sông Hoàng Hà ngã nghiêng.
Cuộc đời đa sự,
Sẽ tuần tự nói hết.
Đã qua nhiều năm tháng,
Nay bỗng giật mình khi thấy mặt nhau,
Như đang là thời trước.
Nước mắt rơi ướt những ngấn lệ khô trên áo,
Nét mừng vui không che hết vết thâm quầng trên mi.
Tiện dịp cùng em.
Cố tìm lại mùa xuân đang tàn tạ trên hồ,
Chỉ thấy hoa bạc như tuyết.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 17/12/2006 10:51
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Vanachi ngày 30/12/2006 18:33
Sông Dĩnh nước chảy về đông
Buồn trông ẩn hiện cánh buồm xa xa
Đổi đi khắp chốn xa nhà
Núi xanh sông bạc bước tha hương chùng
Năm xưa rừng thẳm mịt mùng
Đêm nghe mưa khóc não nùng tiếng tiêu
Kiếp này khổ hận đã nhiều
Tương phùng không có lắm điều biệt ly
Tóc xanh bạc sớm cũng vì
Rượu nồng vừa uống mấy ly
Mà sông Hoàng đã lững lờ ngã nghiêng
Cuộc đời rắc rối muôn niên
Gặp nhau như ở một miền chiêm bao
Mắt nay ướt dấu lệ xưa
Mừng vui không xóa nét thừa quầng thâm
Cùng em tìm vết xuân tàn
Hoa như tuyết muộn bạc tràn hồ xanh.