於潛僧綠筠軒

可使食無肉,
不可居無竹。
無肉令人瘦,
無竹令人俗。
人瘦尚可肥,
士俗不可醫。
旁人笑此言,
似高還似癡。
若對此君欠大嚼,
世間哪有揚州鶴。

 

Ư Tiềm tăng Lục Quân hiên

Khả sử thực vô nhục,
Bất khả cư vô trúc.
Vô nhục linh nhân sấu,
Vô trúc linh nhân tục.
Nhân sấu thượng khả phì,
Sĩ tục bất khả y.
Bàng nhân tiếu thử ngôn,
Tự cao hoàn tự si.
Nhược đối thử quân khiếm đại tước,
Thế gian na hữu Dương Châu hạc.


Vị tăng mà Tô Đông Pha nhắc trong nhan đề bài thơ này là Thích Tuệ Giác, tu ở chùa Tịch Chiếu phía nam huyện Ư Tiềm. Chùa có hiên Lục Quân cảnh sắc u nhã với tre trúc điểm xuyết. Nay Ư Tiềm là huyện Lâm An, tỉnh Chiết Giang.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Khắc Phi

“Bảo ăn không thịt? Được!
Đừng hòng bảo ở không trúc
Không thịt khiến người còi
Không trúc khiến người tục
Thân còi còn béo lại
Lòng tục khôn chữa chạy!”
Lời ấy bị cười chê:
“Tựa thanh cao mà dại!”
“Trước trúc muốn xực thoả thuê?
Thế gian nào có hạc về Dương Châu!”

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Phanxipăng

“Ăn có thể không thịt,
Ở chẳng thể thiếu trúc.
Không thịt ắt người gầy,
Thiếu trúc e người nhục.
Thân gầy dễ béo mập,
Lòng tục khó đổi thay.”
Lời nọ bị chê bai:
“Càng thanh cao càng… dại.”
Sẵn trúc cứ chén thoả thuê,
Đành thôi cưỡi hạc lượn về Dương Châu.

35.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời