Thơ » Trung Quốc » Tam Quốc » Tào Thực
Đăng bởi Vanachi vào 05/02/2014 20:53
端坐苦愁思,
攬衣起西遊。
樹木發春華,
清池激長流。
中有孤鴛鴦,
哀鳴求匹儔。
我願執此鳥,
惜哉無輕舟。
欲歸忘故道,
顧望但懷愁。
悲風鳴我側,
羲和逝不留。
重陰潤萬物,
何懼澤不周?
誰令君多念,
自使懷百憂。
Đoan toạ khổ sầu tư,
Lãm y khởi tây du.
Thụ mộc phát xuân hoa,
Thanh trì kích trường lưu.
Trung hữu cô uyên ương,
Ai minh cầu thất trù.
Ngã nguyện chấp thử điểu,
Tích tai vô khinh chu.
Dục quy vong cố đạo,
Cố vọng đãn hoài sầu.
Bi phong minh ngã trắc,
Hy Hoà thệ bất lưu.
Trọng âm nhuận vạn vật,
Hà cụ trạch bất chu?
Thuỳ linh quân đa niệm,
Tự sử hoài bách ưu.
Đương ngồi buồn chán âu lo,
Khoác áo ra vườn tây chơi.
Cây cối nở đầy hoa xuân,
Ao trong sóng vỗ dài.
Ở trong có chim uyên ương lẻ loi,
Buồn kêu tìm bạn.
Ta nguyện làm bạn cùng chú chim đó,
Chỉ tiếc không có thuyền nhẹ để cùng bơi.
Muốn trở về nhưng quên đường cũ,
Ngoảnh lại nhìn chỉ ưu sầu.
Gió lạnh thổi gào bên cạnh,
Mặt trời trôi đi mất không ở lại.
Bóng mây dày, mưa xuống thấm nhuần vạn vật,
Sao phải lo đầm ao không có khắp nơi?
Ai xui người nhiều lo âu,
Khiến ưu hoài trăm nỗi.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 05/02/2014 20:53
Có 1 người thích
Tư lự ngồi ngao ngán,
Khoác áo dạo vườn tây.
Hoa xuân hương toả ngát,
Ao trong sóng trải dài.
Trong có uyên ương lẻ,
Tìm bạn tiếng bi ai.
Ta nguyện xin làm bạn,
Tiếc không thuyền nhẹ bơi.
Muốn về quên đường cũ,
Ngoảnh lại chỉ u hoài.
Gió bên tai gào thét,
Mặt trời chẳng đợi ai.
Mây dày ướt vạn vật,
Há đầm chẳng muôn nơi?
Ai khiến người sầu cảm,
Tự xui trăm nỗi đời.