Thơ » Pháp » Sully Prudhomme » Thi khúc và thi phẩm (1865) » Thi khúc » Đời sống nội tâm
Đăng bởi hongha83 vào 27/01/2025 17:17
J’imagine! Ainsi je puis faire
Un ange sous mon front mortel!
Et qui peut dire en quoi diffère
L’être imaginé du réel?
O mon intime Galatée,
Qui fais vivre en moi mon amour,
Par quelle terre es-tu portée?
De quel soleil prends-tu le jour?
L’air calme autour de moi repose,
Et cependant j’entends ta voix,
Je te baise, la bouche close,
Et, les yeux fermés, je te vois.
De quelle impalpable substance
Dans mon âme te formes-tu,
Toi qui n’as pas la consistance
D’une bulle au bout d’un fétu?
Forme pâle et surnaturelle,
Quel désir intense faut-il
Pour que la trempe corporelle
Fixe ton élément subtil?
Pour que ta beauté sorte et passe
Du ciel idéal au soleil,
Parmi les choses de l’espace
Qui subsistent dans mon sommeil?
Tu n’es jamais consolidée
Comme les formes du dehors…
Bien heureux les fous dont l’idée
Prend le solide éclat des corps!
Dans l’air ils font passer leurs songes
Par une fixe et sombre foi;
Leurs yeux mêmes croient leurs mensonges:
Ils sont plus créateurs que moi!
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Tôi tưởng tượng! Có thể làm ra vậy
Một thiên thần dưới vầng trán phàm nhân
Ai nói ra điểm khác biệt bao ngần
Với bản thể khắc hoạ từ thực tại?
Nàng Ga-lát hỡi lòng ta dấu ái
Đã khiến tình yêu sống dậy nhiệm mầu
Nàng đến đây từ thế giới nơi đâu
Và mỗi sớm đón mặt trời nào mọc?
Xung quanh phủ bầu thinh không trằn trọc
Chợt ta nghe giọng nói của nàng, ôi!
Ta hôn nàng bằng khép nép đôi môi
Và ta nhận ra nàng khi mắt nhắm
Từ chất thể mịn màng nào đã sắm
Nàng được hình thành trong cõi hồn ta
Nàng không mang vẻ đặc chắc nguy nga
Từ một thứ chẳng có gì quý phái?
Vóc dáng nhạt và siêu nhiên thần thái
Há phải cần niềm mãnh liệt khát khao
Để xác thân được tôi luyện dồi dào
Cho nàng thêm nét mặn mà tinh tế
Hẳn vẻ đẹp của nàng bừng hiện thể
Vượt qua trời lý tưởng đến thái dương
Trong muôn ngàn sự vật cõi không gian
Điều chi tồn tại khi ta say giấc?
Nhưng nàng mãi chẳng bao giờ hợp nhất
Như hình dung của dáng vẻ bề ngoài
Thật phúc cho những kẻ ngốc nào hay
Có ý tưởng làm rạng ngời thân thể
Họ để ước mơ lướt ngang không khí
Bằng niềm tin tăm tối cứ đinh ninh
Mắt họ tin lời nói dối của mình:
Vâng, họ quả sáng tạo hơn tôi thật!