Памяти Брюсова

Мы умираем,
Сходим в тишь и грусть,
Но знаю я -
Нас не забудет Русь.

Любили девушек,
Любили женщин мы -
И ели хлеб
Из нищенской сумы.

Но не любили мы
Продажных торгашей.
Планета, милая, -
Катись, гуляй и пей.

Мы рифмы старые
Раз сорок повторим.
Пускать сумеем
Гоголя и дым.

Но все же были мы
Всегда одни.
Мой милый друг,
Не сетуй, не кляни!

Вот умер Брюсов,
Но помрем и мы, -
Не выпросить нам дней
Из нищенской сумы.

Но крепко вцапались
Мы в нищую суму.
Валерий Яклевич!
Мир праху твоему!


1924

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Tạ Phương

Chúng ta đang đi đến
Cõi tĩnh lặng, buồn tênh.
Nhưng bạn ơi, tôi biết –
Nước Nga không quên mình.

Ta từng yêu thiếu nữ,
Thiếu phụ cũng từng yêu
Và bánh mì từng gặm
Từ túi hành khất nghèo.

Nhưng ta vẫn chẳng thích
Phường buôn bán đỏ đen.
Ôi hành tinh thân thiết, -
Rong chơi, trượt, say mèm.

Những vần điệu cũ xưa
Ta nhắc bốn mươi lượt.
Nhưng cũng biết nhả ra
Gogol và khói thuốc*.

Và mình vẫn bên nhau
Tuy hai mà như một.
Bạn thân của tôi ơi,
Chớ rủa nguyền, bực rọc!

Dầu Bryusov chẳng còn,
Nhưng ta rồi cũng chết, -
Thời gian ta chẳng nài
Từ túi nghèo hành khất.

Nhưng phận ta gắn chặt
Vào túi nghèo mất rồi.
Valery Yakovlevich,
Hãy yên giấc, bạn ơi!


Gogol là văn hào Nga nổi tiếng. Bryusov có công trình nghiên cứu sâu về Gogol: “Гипербола и фантастика у Гоголя -1909”, còn Esenin thì là người nghiện thuốc lá (đây là cách thể hiện tự trào của nhà thơ).
Cảm ơn bạn đã đọc bài của Geo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Quỳnh Hương

Chúng ta đang đi dần đến
Cõi âm cô quạnh buồn rầu.
Ai chứ tôi thì vẫn biết,
Nước Nga chẳng quên ta đâu.

Ta từng yêu con gái trẻ,
Từng yêu các bà nạ dòng
Và ăn bánh mì thoả thích
Từ cái túi rách cái bang.

Nhưng mà chúng ta chẳng thích
Những phường lèo lá bán buôn.
Ôi hành tinh thân thương thế,
Cứ quay, hát và lang thang.

Chúng ta lặp đi lặp lại
Một vần thơ bốn chục lần.
Chúng ta cũng biết chém gió.
Gogol cùng làn khói tuôn.

Chúng ta lúc nào chả thế
Tất cả cùng một giuộc mà.
Ông bạn vàng, ông bạn quý,
Đừng bực mình, đừng chửi thề!

Briusov qua đời rồi đấy,
Chúng ta thì cũng thế thôi, –
Ta chẳng xin thêm ngày tháng
Từ cái túi rách ăn mày.

Nhưng chúng ta cứ bám chặt
Vào cái túi rách ấy thôi.
Yakolevich quá cố,
Mong bạn yên giấc đời đời!

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời