Thơ » Nga » Sergei Yesenin
Đăng bởi nguyenvanthiet vào 11/06/2007 11:11
Я обманывать себя не стану,
Залегла забота в сердце мглистом.
Отчего прослыл я шарлатаном?
Отчего прослыл я скандалистом?
Не злодей я и не грабил лесом,
Не расстреливал несчастных по темницам.
Я всего лишь уличный повеса,
Улыбающийся встречным лицам.
Я московский озорной гуляка.
По всему тверскому околотку
В переулках каждая собака
Знает мою легкую походку.
Каждая задрипанная лошадь
Головой кивает мне навстречу.
Для зверей приятель я хороший,
Каждый стих мой душу зверя лечит.
Я хожу в цилиндре не для женщин -
В глупой страсти сердце жить не в силе, -
В нем удобней, грусть свою уменьшив,
Золото овса давать кобыле.
Средь людей я дружбы не имею,
Я иному покорился царству.
Каждому здесь кобелю на шею
Я готов отдать мой лучший галстук.
И теперь уж я болеть не стану.
Прояснилась омуть в сердце мглистом.
Оттого прослыл я шарлатаном,
Оттого прослыл я скандалистом.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi nguyenvanthiet ngày 11/06/2007 11:11
Tôi giờ đây không còn tự dối mình
Một nỗi lo trong con tim u ám.
Tôi nổi tiếng là kẻ xì căng đan?
Và tôi nổi tiếng là tên bịp bợm?
Tôi không phá rừng, không người độc ác
Không giết người bất hạnh chốn ngục tù
Tôi chỉ là kẻ lêu lổng, lãng du
Cười với tất cả mọi người tôi gặp.
Tôi – kẻ chơi bời của Mạc Tư Khoa
Khu Tver mọi con đường lớn nhỏ
Trong những hẻm vắng đến từng con chó
Dáng đi nhẹ nhàng của tôi chúng nhận ra.
Từng con ngựa đau khổ đón chào tôi
Gật đầu với tôi mỗi lần gặp gỡ.
Tôi – người bạn của loài muông thú
Chữa vết thương lòng cho muông thú thơ tôi.
Tôi đội mũ không phải vì đàn bà
Con tim tôi không say mê dại dột –
Mà cho tiện lợi, nỗi buồn giảm bớt
Lúa mạch vàng dâng cho ngựa cái tơ.
Giữa mọi người tôi không có bạn bè
Mà lòng tôi say mê vương quốc khác.
Chiếc cà vạt đẹp nhất sẵn sàng cho
Tôi khoác lên cổ từng con chó đực.
Thế nên giờ đây tôi chẳng đau lòng
Đã rõ ràng trong con tim u ám.
Tôi nổi tiếng là kẻ xì căng đan
Và tôi nổi tiếng là tên bịp bợm.
Tôi sẽ không tự dối mình thêm nữa,
Lòng tối tăm tràn nỗi băn khoăn.
Vì sao mình lừng danh gã xì-căng-đan?
Vì sao mình lừng danh tên bịp bợm?
Tôi không ác, không phải phường kẻ cướp
Không giết ai bất hạnh chốn cầm giam,
Tôi chỉ là kẻ lãng tử lang thang,
Cười thân thiện với những người tôi gặp.
Tôi người Moskva, một tay chơi ngịch ngợm
Khắp trong khu vực phố Tver.
Bóng dáng tôi nhẹ nhõm bước đi
Mỗi con chó trong hẻm kia đều biết.
Mỗi con ngựa dù vướng bùn bê bết
Khi thấy tôi đều gật đầu chào.
Với động vật tôi là bạn tâm giao,
Mỗi câu thơ tôi chữa bệnh tâm hồn con vật.
Tôi đội mũ chóp cao không dành cho phái đẹp,
Trái tim không sống nổi trong ngu ngốc đam mê.
Tiện hơn trong trái tim, giảm nỗi ủ ê,
Vàng yến mạch đem tặng cho con ngựa.
Giữa loài người không bạn bè trang lứa.
Tôi đắm chìm vương quốc khác say mê,
Với mỗi con chó ở nơi đây đi về,
Tôi sẵn lòng tặng cà vạt mình đẹp nhất.
Và giờ đây tôi không còn u uất,
Đã rõ ràng trong tăm tối con tim:
Vì sao mình lừng danh gã xì-căng-đan.
Vì sao mình lừng danh tên bịp bợm.