“Черная, потом пропахшая выть!...”

Черная, потом пропахшая выть!
Как мне тебя не ласкать, не любить?

Выйду на озеро в синюю гать,
К сердцу вечерняя льнет благодать.

Серым веретьем стоят шалаши,
Глухо баюкают хлюпь камыши.

Красный костер окровил таганы,
В хворосте белые веки луны.

Тихо, на корточках, в пятнах зари
Слушают сказ старика косари.

Где-то вдали, на кукане реки,
Дремную песню поют рыбаки.

Оловом светится лужная голь...
Грустная песня, ты - русская боль.


1914

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Phùng Hồ

Màu đen thẫm, thoảng mồ hôi tiếng rú!
Lẽ nào không yêu dấu vuốt ve người?

Đi ra hồ trên tấm lát xanh tươi,
Chiều thoáng đãng tim tôi se sắt lại.

Mái lều đứng chênh vênh trên cọc sợi
Hơi khô khan lau sậy hát ru hời.

Ngọn lửa hồng đỏ lựng liếm kiềng nồi
Trên cành củi mi trăng ngời màu trắng.

Ngồi chồm hỗm tựa ráng trời im lặng
Cắt cỏ xong nghe chuyện cổ người già.

Trên triền sông đâu đó ở xa xa
Ngư phủ hát bài ca đầy mơ mộng.

Màu trắng thiếc trên vũng lầy trải rộng
Bài ca buồn - thông thống nỗi đau Nga.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Tạ Phương

Dải đất đen quê nhà, hoá bạc màu, cằn cỗi,
Lẽ nào tôi không trìu mến, thân thương?

Tôi đi ra hồ trên ván lát xanh dương,
Lòng lắng lại trong khí chiều thoáng đãng.

Đám lau sậy chìm trong mơ im ắng,
Bên những túp lều giằng nhợ xám dọc ngang.

Ngọn lửa nung kiềng bếp đỏ lấp loang,
Thấp thoáng mí trăng trắng trên cành củi cháy.

Thợ cắt cỏ lặng thinh ngồi quanh đấy,
Trong hoàng hôn đang hóng chuyện ông già.

Trên bờ sông đâu đó phía xa xa,
Vọng tiếng hát dân chài đang ngái ngủ.

Ánh thiếc loáng trên đồng lầy sương phủ…
Bài ca buồn, muôn thuở - nỗi đau Nga.

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Quỳnh Hương

Ơi mảnh đất đen mồ hôi thấm đẫm!
Làm sao ta không yêu được người đây?

Đường lát ván ta ra hồ xanh thắm.
Nghe ân sủng dâng chan chứa mảnh hồn này.

Dăng dăng mái lều lợp gai dầu xám
Lau sậy hát ru văng vẳng chỗ đầm lầy.

Ngọn lửa nóng nung kiềng như chảy máu
Trăng hé mi ngà trên củi nỏ cành cây.

Ta ngồi xổm trong mảnh hoàng hôn rớt,
Lặng nghe lão nông kể chuyện xưa nay.

Vang xa xa bên sông, - trên gò nổi
Ngư phủ ề à giọng ngái ngủ đâu đây

Dưới ánh trăng cỏ ánh lên màu thiếc
Bài ca buồn - nỗi đau Nga tràn đầy.

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời