Thơ » Nga » Sergei Yesenin
Đăng bởi nguyenvanthiet vào 11/06/2007 08:40
Наша вера не погасла,
Святы песни и псалмы.
Льется солнечное масло
На зеленые холмы.
Верю, родина, я знаю,
Что легка твоя стопа,
Не одна ведет нас к раю
Богомольная тропа.
Все пути твои - в удаче,
Но в одном лишь счастья нет:
Он закован в белом плаче
Разгадавших новый свет.
Там настроены палаты
Из церковных кирпичей;
Те палаты - казематы
Да железный звон цепей.
Не ищи меня ты в боге,
Не зови любить и жить...
Я пойду по той дороге
Буйну голову сложить.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi nguyenvanthiet ngày 11/06/2007 08:40
Lòng tin của ta còn chưa tắt hẳn
Những bản thánh ca, những bài hát thánh thần.
Dầu mặt trời vẫn đang còn trút xuống
Trên những ngọn đồi màu xanh.
Ồ ta tin, quê hương ơi, ta hiểu
Rằng nhẹ nhàng bàn chân của quê hương
Nhưng dẫn chúng con đi tới thiên đường
Không chỉ có một lối mòn ngoan đạo.
Tất cả mọi con đường – đều may mắn
Chỉ một con đường hạnh phúc chẳng tìm ra:
Con đường này trong tiếng khóc màu trắng
Trong tiếng khóc này đời mới được tìm ra.
Ở nơi đó người ta xây cung điện
Được xây từ những viên gạch nhà thờ
Những cung điện này – nơi tù đày giam hãm
Nơi vang lên tiếng xích sắt khua.
Xin Người chớ đi tìm ta trong Chúa
Đừng gọi ta rằng phải sống và yêu…
Ta đi theo con đường ta chọn lựa
Để từ bỏ đi cái điên loạn trong đầu.