Дорогая, сядем рядом,
Поглядим в глаза друг другу.
Я хочу под кротким взглядом
Слушать чувственную вьюгу.
Это золото осеннее,
Эта прядь волос белесых -
Все явилось, как спасенье
Беспокойного повесы.
Я давно мой край оставил,
Где цветут луга и чащи.
В городской и горькой славе
Я хотел прожить пропащим.
Я хотел, чтоб сердце глуше
Вспоминало сад и лето,
Где под музыку лягушек
Я растил себя поэтом.
Там теперь такая ж осень...
Клен и липы в окна комнат,
Ветки лапами забросив,
Ищут тех, которых помнят.
Их давно уж нет на свете.
Месяц на простом погосте
На крестах лучами метит,
Что и мы придем к ним в гости,
Что и мы, отжив тревоги,
Перейдем под эти кущи.
Все волнистые дороги
Только радость льют живущим.
Дорогая, сядь же рядом,
Поглядим в глаза друг другу.
Я хочу под кротким взглядом
Слушать чувственную вьюгу.
Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi nguyenvanthiet ngày 08/06/2007 19:34
Có 1 người thích
Em yêu ơi hãy ngồi lại kề bên
Và đôi mắt hãy nhìn nhau em nhé
Anh muốn nhìn ánh mắt em thuỳ mị
Để nghe trong lòng cơn bão sôi lên.
Đây là màu vàng của mùa thu
Đây, màu sáng của làn tóc rối
Tất cả chúng như một niềm cứu rỗi
Cho tâm hồn lo ngại kẻ lãng du.
Anh từ lâu đã bỏ lại quê mình
Nơi đồng cỏ, những cánh rừng tươi tốt
Trong danh tiếng thị thành đắng cay, khó nhọc
Anh muốn sống đời một kẻ lang thang.
Anh chỉ muốn con tim thôi âm ỉ
Nhớ mùa hè và nhớ mảnh vườn xưa
Nơi đã nghe những chú ếch đồng ca
Rồi anh lớn lên trở thành thi sĩ.
Giờ ở đấy cũng mùa thu đó em
Những cây phong nghiêng mình bên cửa sổ
Đang thả xuống những bóng cành bóng lá
Tìm những người chúng còn nhớ chưa quên.
Họ từ lâu không còn nữa trên đời
Ánh trăng thanh ngoài nghĩa trang đơn giản
Lên những cây thập ác kia chiếu sáng
Rằng ta sẽ về với họ em ơi.
Rằng ta sẽ về khi trả hết nợ đời
Ta sẽ về ngủ yên trong im lặng
Và tất cả những con đường gợn sóng
Chỉ vui cho người còn ở lại mà thôi.
Nên em ơi, hãy ngồi lại kề bên
Và đôi mắt hãy nhìn nhau em nhé
Anh muốn nhìn ánh mắt em thuỳ mị
Để nghe trong lòng cơn bão sôi lên.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi hảo liễu ngày 12/01/2015 00:26
Người yêu ơi, ngồi gần bên anh nhé
Cùng nhìn nhau đắm đuối nhé em yêu
Anh chỉ muốn nhìn mắt em hiền dịu
Nghe bão lòng bên em dáng yêu kiều.
Giờ vừa lúc thu vàng, em thấy đó
Đây tóc mây ngời sáng ánh ngọc ngà
Cảnh vật thế thôi, nhưng một niềm an ủi
Cho kẻ phiêu bồng sợ hãi kiếp phôi pha.
Đã lâu rồi anh chưa về quê cũ
Nơi cỏ cây hoa thảo ngát đồng xanh
Giữa thị thành vinh quang cùng cay đắng
Anh muốn theo kiếp vô vị độc hành.
Anh chợt ước máu tim này lạnh ngắt
Nhớ mảnh vườn xanh biếc nắng hạ về
Nhớ khúc đồng giao đàn ếch vàng mặt nước
Cho anh lớn thành chàng thi sĩ đồng quê.
Giờ nơi đấy vẫn mùa thu như thế
Vẫn tán lá phong xao xác bên thềm
Và rớt rơi cùng cây cành lá úa
Nỗi nhớ người phong chưa nỡ vội quên.
Nhưng người mãi xa rồi, phong có biết
Với bóng trăng mộ địa ánh nhạt nhoà
Cùng cây thập tự sáng lạnh buồn khô khốc
Rằng có ngày họ chào đón chúng ta.
Rồi một mai nghiệp chướng đời cạn hết
Quẳng buồn đau ta đến với mây trời
Đành để đấy những lối mòn gợn sóng
Ở lại với người vui nốt kiếp chia phôi.
Nào em ơi, ngồi gần bên anh nhé
Cùng nhìn nhau đắm đuối nhé em yêu
Anh chỉ muốn nhìn mắt em hiền dịu
Nghe bão lòng bên em dáng yêu kiều...
Gửi bởi hảo liễu ngày 09/12/2015 20:08
Em yêu ơi! Hãy ngồi lại cạnh bên.
Chúng ta sẽ nhìn nhau trong mắt.
Anh muốn thấy ánh nhìn êm ả nhất.
Để lắng nghe từng cơn bão đi qua.
Đây mùa thu nhuộm sắc vàng pha.
Sắc vàng nhạt có trên làn tóc rối.
Cả mọi thứ như dành cho cứu rỗi.
Chăm sóc đời kẻ phiêu bạt lang thang.
Đã từ lâu anh rời bỏ ngôi làng.
Những đồng cỏ nở hoa, những lùm cây, bờ bụi.
Về thành phố, chốn phồn hoa đô hội.
Anh lại trở thành kẻ độc ác nhẫn tâm.
Anh khiến trái tim mình yếu đuối mong manh...
Đôi lúc anh nhớ về vườn cây trong mùa hạ.
Nghe bản nhạc lũ ếch đồng rộn rã.
Để tâm hồn mọc dậy một nhà thơ.
Giờ, ở đó mùa thu đã tới bao giờ.
Trên cây thích, bồ đề... qua khung cửa sổ.
Có những cành chân, phóng ra bỡ ngỡ.
Như để tìm người còn để lại nhớ mong.
Họ từ lâu thiếu ánh sáng vầng trăng.
Nơi thánh địa với nghĩa trang quạnh quẽ.
Cây thánh giá trên bia đề lặng lẽ.
Là những gì ta sẽ đến viếng thăm.
Là những gì ta lo sợ nguyên nhân.
Nhưng vẫn quay về các gian hàng chen chúc.
Qua mọi con đường quanh co uốn khúc.
Lấy làm vui cho cuộc sống lênh đênh.
Em yêu ơi! Hãy ngồi lại cạnh bên.
Chúng ta sẽ nhìn nhau trong mắt.
Anh muốn thấy ánh nhìn êm ả nhất.
Để lắng nghe từng cơn bão đi qua.
Gửi bởi hongha83 ngày 22/06/2023 18:16
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 22/06/2023 18:17
Em yêu ơi, hãy gần nhau chút nữa,
Để ngắm nhìn được tận mắt của nhau.
Qua cái nhìn đắm đuối anh ước ao
Nghe tiếng bão dâng trào lòng ham muốn.
Mùa thu này, thu sẽ càng vàng rộm,
Mái tóc này, tóc đã nhuốm bạc rồi
Và tất cả như một niềm cứu rỗi
Cho một đời phiêu bạt khắp nơi nơi.
Anh bỏ lại quê hương đã lâu rồi,
Nơi cánh rừng và sườn đồi hoa nở,
Để vào chốn thị thành bao dang dở,
Sống vô hồn, sống tạm bợ qua ngày.
Anh mong tim từ nay sẽ bớt nhớ
Cảnh mùa hè nắng phủ những rừng cây,
“Dàn nhạc ếch” lưu diễn khắp đó đây,
Anh nuôi mình tại nơi này thành thi sĩ.
Giờ ở đấy mùa thu này vẫn thế
Hàng cây phong buồn tẻ đứng cạnh phòng
Lá và cành lách cửa ngó vào trong
Tìm kiếm ai mà chúng còn mong nhớ.
Trên trần thế đã lâu không còn họ,
Bãi tha ma trơ trọi mỗi trăng soi,
Trên hàng cây thánh giá sáng chơi vơi,
Trăng đang đợi, đang mời ta đến đó.
Khi tất cả nợ đời đã hoàn trả
Ta sẽ đi qua rừng thánh giá này.
Tất cả con đường khúc khuỷu nơi đây
Sẽ đong đầy niềm vui cho người sống.
Vậy em ạ, hãy gần nhau chút nữa,
Để ngắm nhìn được tận mắt của nhau.
Qua cái nhìn đắm đuối anh ước ao
Nghe tiếng bão dâng trào lòng ham muốn.