Thơ » Nga » Sergei Yesenin
Đăng bởi Vanachi vào 09/06/2007 09:33, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Hoa Xuyên Tuyết vào 09/06/2007 12:15
Ты меня не любишь, не жалеешь,
Разве я немного не красив?
Не смотря в лицо, от страсти млеешь,
Мне на плечи руки опустив.
Молодая, с чувственным оскалом,
Я с тобой не нежен и не груб.
Расскажи мне, скольких ты ласкала?
Сколько рук ты помнишь? Сколько губ?
Знаю я - они прошли, как тени,
Не коснувшись твоего огня,
Многим ты садилась на колени,
А теперь сидишь вот у меня.
Пусть твои полузакрыты очи
И ты думаешь о ком-нибудь другом,
Я ведь сам люблю тебя не очень,
Утопая в дальнем дорогом.
Этот пыл не называй судьбою,
Легкодумна вспыльчивая связь, -
Как случайно встретился с тобою,
Улыбнусь, спокойно разойдясь.
Да и ты пойдешь своей дорогой
Распылять безрадостные дни,
Только нецелованных не трогай,
Только негоревших не мани.
И когда с другим по переулку
Ты пройдешь, болтая про любовь,
Может быть, я выйду на прогулку,
И с тобою встретимся мы вновь.
Отвернув к другому ближе плечи
И немного наклонившись вниз,
Ты мне скажешь тихо: “Добрый вечер!”
Я отвечу: “Добры вечер, miss”.
И ничто души не потревожит,
И ничто ее не бросит в дрожь, -
Кто любил, уж тот любить не может,
Кто сгорел, того не подожжешь.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 10/06/2007 09:33
Có 2 người thích
Em chẳng yêu cũng chẳng hề thương tiếc
Hay tại vì anh chẳng mấy đẹp trai?
Đừng nhìn anh cho đam mê mỏi mệt
Mà đôi tay em hãy khoác vai này.
Em nhiệt thành với tuổi trẻ xinh tươi
Anh với em chẳng dịu dàng, không thô lỗ
Nói cùng anh đã âu yếm với bao người?
Bao bàn tay, đôi môi em còn nhớ?
Anh vẫn biết đều qua như bóng tối
Chẳng mảy may phai nhạt bớt lửa tình
Đã bao người em ngồi lên đầu gối
Và bây giờ em ngồi vậy cùng anh.
Thôi cứ để đôi mắt kia hờ khép
Em nghĩ về người nào đó xa xôi
Anh bây giờ chẳng còn yêu tha thiết
Tình yêu xưa anh đã để mất rồi.
Đam mê này chẳng gọi là duyên số
Phút say sưa bột phát của một ngày
Khi tình cờ anh và em gặp gỡ
Cười với nhau rồi lặng lẽ chia tay.
Rồi em lại đi tiếp chặng đường em
Quên những ngày chẳng lấy gì vui vẻ
Chỉ xin đừng động đến kẻ chưa hôn
Người chưa cháy xin em đừng gọi nhé.
Nếu một ngày em dạo chơi trên phố
Với người tình em kể chuyện tình yêu
Và có thể ngay trong giờ phút đó
Cũng tình cờ hai ta lại gặp nhau.
Em ngả vào vai người ấy thật gần
Rồi em nói với anh lời nhỏ nhẹ,
Một chút hơi hơi cúi xuống: "Chào anh!"
Anh cũng đáp lại lời em: "Chào chị!"
Và trong lòng chẳng có gì lo sợ
Và trong lòng không một chút nôn nao
Người đã yêu, chẳng thể nào yêu nữa
Kẻ cháy rồi, đừng đốt lại lần sau.
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 07/10/2015 22:44
Em không yêu, cũng không thương tôi nhỉ?
Chẳng lẽ tôi còn chưa đủ đẹp trai?
Đừng nhìn mặt, nhỡ đam mê ngơ ngẩn,
Tôi chờ tay em khẽ khàng hạ trên vai.
Em trẻ trung, có nụ cười gợi cảm,
Tôi cũng dịu dàng, không thô lỗ đâu mà.
Đã có bao người nhận từ em âu yếm,
Bao vòng tay, bao môi ấm – kể tôi nghe.
Tôi biết chứ, họ chỉ như chiếc bóng,
Lướt qua lửa tình em, chẳng chạm vào.
Em đã ngả vào lòng bao người nhỉ
Như em bên tôi, có khác là bao.
Thôi em cứ khép hờ đôi mắt biếc
Cứ nghĩ về ai đó khác, em à.
Bởi vì tôi cũng chả yêu em mấy,
Khi vẫn mãi thương ai đó nơi xa.
Đam mê này đừng gọi là số phận,
Mối liên quan bồng bột, nhẹ dạ thôi —
Khi chia tay tôi sẽ nhẹ nhõm cười,
Như lúc tình cờ ta gặp nhau, em ạ.
Rồi đường em, em cứ đi em nhé,
Trải những ngày ảm đạm chẳng hề vui.
Ai chưa hôn chỉ xin đừng động đến,
Ai chưa cháy lên xin đừng gọi, em ơi.
Rồi một lần em bước ra đi dạo,
Cùng người ta và nói chuyện tình yêu,
Có thể lắm tôi cũng đi ra phố,
Và thế là ta lại gặp được nhau.
Em quay đầu, ngả lên vai người ấy,
Nghiêng nghiêng, mắt nhìn xuống nhu mì,
Em cất giọng nhẹ nhàng: «Chào anh nhé…»
Để tôi cười và đáp khẽ: «Chào cô»
Và tâm hồn không gì còn khuấy động,
Không còn gì gây lo lắng cho ai, –
Ai từng yêu, giờ không yêu thêm nổi,
Ai đã cháy rồi – không thể đốt lần hai.