Saadi (tiếng Ba Tư: سعدی) là bút danh của Muslih-ud-Din Mushrif-ibn-Abdullah (مشرف الدين بن مصلح الدين عبدالله), sống khoảng 1184 tới 1291, nhà thơ, nhà tư tưởng Ba Tư trung cổ, tác giả của những bài thơ – danh ngôn trở thành một khuynh hướng phổ biến trong văn học cổ Ba Tư.

Saadi sinh ở Shiraz, học ở Baghdad. Trong suốt 30 năm (1226–1255) ông đi phiêu du khắp các nước Hồi giáo, từ Ấn Độ đến Marocco. Một thời gian ông bị bắt giam ở Tripoli. Trở về Shiraz năm 1256, ông sống thu mình, chỉ tập trung sáng tác. Trong hai năm 1257 và 1258, ông viết được 2 tác phẩm lưu danh tên tuổi của ông muôn thuở: Bostan, 1257 và Gulistan, 1258. Bostan (Vườn quả) – là một trường ca 9 chương, gồm chuyện kể, ngụ ngôn và những suy ngẫm triết lý. Saadi khuyên người quân tử cần nhân đạo và tận tuỵ với những kẻ dưới…

 

Vườn hồng