Đăng bởi nguyenvanthiet vào 07/06/2007 06:42
191
Говорят, если сеять любовь неустанно –
То поднимутся рощи и чащи любви…
Почему же так голо в горах Дагестана?
Вся любовь моя – здесь: назови, позови…
Говорят, от горячей любви непреложно
Тает лед на дорогах и реках всегда…
Так люблю я тебя, что сказать невозможно!
Почему ж холоднее ты снега и льда?..
192
Жажда мучает кого-то – пьет он воду.
Злоба мучает кого-то – пьет он кровь.
У меня ж одна забота без исхода:
Пью вино – меня измучила любовь…
Пью вино – оно сказать поможет слово
В честь того, кто пьет вино и воду пьет;
Против тех, кто кровью пьян, кто полон злобы,
Ненавидит лишь – не плачет, не поет…
193
Три возраста в жизни бывает, три разных поры,
Совсем как три дерева там, у подножья горы.
На дереве первом - проклюнулись листья весенние:
Любовь моя первая в самом начале цветенья.
Созрели плоды на другом - и готовы упасть:
То зрелость моя наступила - сладчайшая страсть.
Под царственным золотом дерево третье, соседнее:
Любовь моя поздняя - может быть, даже последняя.
194
Мы не актеры… Ни парик, ни грим
Не старят нас и нас не молодят.
Нас изменяет смена лет и зим,
И сто сомнений душу бередят.
И вечная любовь, и злоба дня
То вдруг вперед ведут, то тянут вспять.
Терзает тысяча тревог меня –
Ах, как бы воедино их спаять!..
195
Я воспеваю ранние рассветы -
А солнце уж заходит за хребты.
Я воспеваю вешние приметы,
А снег уже слетает с высоты.
Как ни старайся разум - но жестоки
Болезни: не отступят никогда...
Впрок никогда еще не шли уроки,
Весна опять исчезла без следа.
196
Снова утро настало. Какое оно –
Не спешу я узнать: все желанно и мило!
Солнце, дождь или снег за окном – все равно:
Не достаточно ли, что оно наступило?!
И деревья и люди мелькают в окне,
Так светло на душе – даже пятнышка нету...
Утро новое – как оно дорого мне!
Как вы дороги мне, моей жизни рассветы!
197
Все дни уходящие я провожаю с тоскою,
Боюсь - не дождусь я грядущего, нового дня...
Когда увядают цветы - я не знаю покоя,
Боюсь, что настанет весна - не застанет меня.
Когда уезжаешь - живу в неизбывной тревоге:
Вернешься ль когда-нибудь - встретиться сможем опять?
Тоскую о прошлом... А ночь уж давно на пороге...
Да, ночь на пороге... И время не катится вспять.
198
Прекрасно дерево в снегу,
Под солнцем, под дождем – прекрасно.
Любовь прекрасна, не солгу,
Ежеминутно, ежечасно.
Гроза утесу не страшна,
Пускай гремит когда угодно.
Любовь в любые времена
Сильна, отважна и свободна.
199
Мне двадцать восемь - я ребенок малый,
Мальчишка я - покуда жив отец,
Я повзрослел, когда отца не стало,
Скорбь - детству обозначила предел.
Мне сорок три... Ни волоса седого.
Я юноша - покуда мать жива.
Мать умерла в февральский день суровый…
В раздумьях - белой стала голова.
200
Я с волнами беседовать готов,
Спешащими одна другой на смену,
И неподвижных звезд я слышу зов,
Блистающих на потолке вселенной...
И темной ночью и при свете дня
Мне с вами говорить одна отрада...
Лишь о друзьях расспрашивать меня
Не надо, очень вас прошу, не надо...
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi nguyenvanthiet ngày 06/06/2007 06:42
191
Nghe nói rằng chăm gieo hạt tình yêu
Thì cánh rừng tình yêu xanh tươi mãi
Thế tại sao trên đồi cảnh tiêu điều?
Tình của anh – ở đây: em hãy gọi...
Nghe nói rằng từ tình yêu cháy bỏng
Băng trên đường, trên sông lớn đều tan
Anh yêu em không thể nào tưởng tượng
Sao em lạnh lùng hơn tuyết hơn băng?
192
Ai khát nước thì người ta uống nước
Ai bực tức thì chỉ uống máu thôi.
Tôi có sự quan tâm không thoát được:
Uống rượu vang – tình yêu làm khổ tôi.
Tôi uống rượu vang cho dễ nói lên lời
Uống vì những người uống rượu vang và nước
Chống những kẻ say máu và đầy bực tức
Chỉ biết căm thù – không khóc, hát, hay cười.
193
Ba lứa tuổi trong đời người, ba độ
Như ba cây mọc ở dưới chân đồi.
Trên cây đầu tiên hoa lá xanh tươi
Tình yêu đầu tiên, buổi ban đầu hoa nở.
Hoa nở ra trên một cành cây khác
Tuổi trưởng thành của tôi – say đắm, ngọt ngào.
Rồi trên cây thứ ba là một mối tình sau
Màu vàng ươm, có lẽ là sau chót.
194
Ta không là diễn viên... không tóc giả, phấn son
Ta không già đi mà cũng không trẻ lại
Chỉ thời gian làm cho ta thay đổi
Và những mối hoài nghi cho ta phải đau lòng.
Tình muôn thuở và những cái hàng ngày
Cái đẩy lên, cái kéo lùi tôi lại
Hành hạ tôi cả trăm ngàn khổ ải
Giá mà tôi hoà nhập được những thứ này!...
195
Tôi ngợi ca buổi bình minh tươi rói
Thì mặt trời đã ghé xuống sau rừng
Tôi ngợi ca những dấu hiệu mùa xuân
Thì tuyết đã bay về trên đỉnh núi.
Dù cố gắng đến đâu, nhưng khủng khiếp
Bệnh tật không chịu lùi bước bao giờ
Lợi ích chưa mang bài học cho ta
Thì mùa xuân đã không còn dấu vết.
196
Buổi sáng đến. Buổi sáng này thế nào –
Không vội biết: tất cả đều mong muốn
Dù tuyết rơi, dù trời mưa hay nắng
Buổi sáng về, còn chưa đủ hay sao?!
Người và cây bên cửa sổ rì rào
Sáng hồn tôi, không chút nào vấy bẩn
Buổi sáng mới – tôi vô cùng quí trọng!
Bình minh của đời, tôi quí biết bao!
197
Tôi tiễn ngày đi với một nỗi buồn
Tôi chỉ sợ không thấy ngày mai nữa
Và khi nhìn những bông hoa héo hon
Tôi chỉ sợ không còn mùa xuân nữa.
Em ra đi, tôi lo lắng, muộn phiền:
Liệu em có về, có còn gặp lại?
Nghĩ về quá khứ... thì đã thấy đêm
Đêm đã về... thời gian không quay lại.
198
Cây đẹp tuyệt vời trong tuyết
Tuyệt vời trong nắng trong mưa.
Tình yêu tuyệt vời – nói thiệt
Tuyệt vời từng phút, từng giờ.
Cơn giông sợ gì vách đá
Khi thích cứ việc gào to.
Tình yêu trong thời thổ tả
Mạnh mẽ, can đảm, tự do.
199
Tuổi 28 tôi vẫn là trẻ nhỏ
Bố đang còn, tôi – cậu bé ngây thơ
Tôi lớn thêm, bố tôi không còn nữa
Nỗi đau buồn – dấu chấm hết tuổi thơ.
Tôi 43... đầu tôi không sợi bạc
Tuổi trưởng thành mẹ con sống gần nhau
Mẹ mất trong ngày tháng Hai tàn khốc
Suy nghĩ nhiều – tôi bạc trắng mái đầu.
200
Những con sóng vội vã nối đuôi nhau
Tôi sẵn sàng với sóng cùng trò chuyện
Dù đứng yên tôi vẫn nghe ra tiếng
Những ngôi sao toả sáng giữa trời cao.
Bất kể đêm hay giữa ban ngày
Được chuyện trò tôi lấy làm vui lắm
Chỉ một điều: đừng hỏi về bè bạn
Tôi thực tình xin đấy, chớ hỏi tôi.