Đăng bởi Biển nhớ vào 16/04/2008 23:54
Die Blätter fallen, fallen wie von weit,
als welkten in den Himmeln ferne Gärten;
sie fallen mit verneinender Gebärde.
Und in den Nächten fällt die schwere Erde
aus allen Sternen in die Einsamkeit.
Wir alle fallen. Diese Hand da fällt.
Und sieh dir andre an: es ist in allen.
Und doch ist Einer, welcher dieses Fallen
unendlich sanft in seinen Händen hält.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Biển nhớ ngày 16/04/2008 23:54
Lá rơi, như rơi từ nẻo xa,
Như vừa tàn úa trong vườn xa mấy từng trời xa;
Lá rơi, rơi lả tả hư vô điệu tạ từ.
Và từng đêm vô trú trái đất nặng trĩu rơi
Lìa mọi vì tinh tú rơi vào nỗi đơn côi.
Như lá ta cùng rơi.bàn tay này thõng rơi.
người đời ai chẳng thế rơi hoài trong lòng thôi.
Thế nhưng có một NGƯỜI, NGƯỜI ấy hứng niềm rơi
trong đôi tay êm ái nâng niu mãi không rơi.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Takya Do ngày 06/09/2017 11:16
Những chiếc lá rơi, chao liệng tự cõi trời xa thẳm,
Tựa hồ những vườn cây đang héo hắt trên tầng không cao vút;
Mỗi chiếc lá rơi chừng như miễn cưỡng.
Và trong đêm trái đất trĩu rơi
vào cõi tịch liêu, lìa những vì tinh tú trên trời.
Chúng ta đang rơi cả đây thôi, bàn tay này rụng rơi.
Kìa trông những bàn tay kia: chúng thảy đều rơi rụng.
Thế nhưng tất thảy rụng rơi này đang được Người
nâng giữ trong đôi bàn tay dịu dàng vô hạn.