15.00
Ngôn ngữ: Tiếng Trung hiện đại
Thời kỳ: Hiện đại
2 bài trả lời: 2 bản dịch

Một số bài cùng tác giả

Đăng bởi hongha83 vào 03/06/2008 20:25, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 vào 03/06/2008 20:28

地球,我的母亲!

地球,我的母亲!
天已黎明了,
你把你怀中的儿来摇醒,
我现在正在你背上匍行。
地球,我的母亲!

我背负着我在这乐园中逍遥。
你还在那海洋里面,
奏出些音乐来,安慰我的灵魂。
地球,我的母亲!

我过去,现在,未来,
食的是你,衣的是你,住的是你,
我要怎么样才能够报答你的深恩?
地球,我的母亲!

从今后我不愿常在家中居处,
我要常在这开旷的空气里面,
对于你,表示我的孝心。
地球,我的母亲!

我羡慕的是你的孝子,
那田地里的农人,
他们是全人类的保姆,
你是时常地爱顾他们。
地球,我的母亲!

我羡慕的是你的孝子,
那炭坑里的工人,
他们是全人类的Prometheus,
你是时常地怀抱着他们。
地球,我的母亲!

我想除了农工而外,
一切的人都是不肖的儿孙,
我也是你不肖的子孙。
地球,我的母亲!

我羡慕那一切的草木,
我的同胞,你的儿孙,
他们自由地,自主地,
随分地,健康地,
享受着他们的赋生。
地球,我的母亲!

我羡慕那一切的动物,
尤其是蚯蚓——
我只不羡慕那空中的飞鸟:
他们离了你要在空中飞行。
地球,我的母亲!

我不愿在空中飞行,
我也不愿坐车,乘马,著袜,穿鞋,
我只愿赤裸着我的双脚,
永远和你相亲。
地球,我的母亲!

你是我实有性的证人,
我不相信你只是个梦幻泡影,
我不相信我只是个妄执无明。
地球,我的母亲!

我们都是空桑中生出的伊尹,
我不相信那缥缈的天上,
还有位什么父亲。
地球,我的母亲!

我想宇宙中的一切的现象,
都是你的化身:
雷霆是你呼吸的声威,
雪雨是你血液的飞腾。
地球,我的母亲!

我想那缥缈的天球,
只不过是你化妆的明镜,
那昼间的太阳,夜间的太阴,
只不过是那明镜中的你自己的虚影。
地球,我的母亲!

我想那天空中一切的星球,
只不过是我们生物的眼球的虚影;
我只相信你是实有性的证明。
地球,我的母亲!

已往的我,只是个知识未开的婴孩,
我只知道贪受着你的深恩,
我不知道你的深恩,不知道报答你的深恩。
地球,我的母亲!

从今后我知道你的深恩,
我饮一杯水,
我知道那是你的乳,我的生命羹。
地球,我的母亲!

我听着一切的声音言笑,
我知道那是你的歌,
特为安慰我的灵魂。
地球,我的母亲!

我眼前一切的浮游生动,
我知道那是你的舞,
特为安慰我的灵魂。
地球,我的母亲!

我感觉着一切的芬芳彩色,
我知道那是你给我的赠品,
特为安慰我的灵魂。
地球,我的母亲!

我的灵魂便是你的灵魂,
我要强健我的灵魂来,
报答你的深恩。
地球,我的母亲!

从今后我要报答你的深恩,
我知道你爱我你还要劳我,
我要学着你劳动,永久不停!
地球,我的母亲!

从今后我要报答你的深恩,
我要把自己的血液来
养我自己,养我兄弟姐妹们。
地球,我的母亲!

那天上的太阳——你镜中的影,
正在天空中大放光明,
从今后我也要把我内在的光明来照照四表纵横。


Cuối 12/1919

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Hoàng Trung Thông

Ôi địa cầu, mẹ của tôi ơi!
Trời đã sáng rồi
Hãy lay tỉnh đứa con trong lòng mẹ
Tôi còn bò trên lưng mẹ đây thôi

Ôi địa cầu, mẹ của tôi ơi!
Mẹ cõng tôi chơi lượn ở Vườn Trời
Mẹ ở trên mặt biển
Tấu nhạc lên an ủi linh hồn tôi

Ôi địa cầu, mẹ của tôi ơi!
Cả quá khứ, hiện tại, tương lai
Mẹ cho tôi những nào ăn, mặc, ở
Tôi làm sao đền đáp được ơn Người

Ôi địa cầu, mẹ của tôi ơi!
Tôi không muốn sống ở trong nhà nữa, từ nay
Tôi muốn ở nơi khí trời thông thoáng
Bày tỏ lòng tôi hiếu với Người

Ôi địa cầu, mẹ của tôi ơi!
Tôi ghen với nông dân, con hiếu của Người
Họ, người vú của toàn nhân loại
Mẹ vẫn thường âu yếm họ không thôi

Ôi địa cầu, mẹ của tôi ơi!
Tôi ghen với công nhân, con quý của Người
Họ, Prometheus của toàn nhân loại
Mẹ vẫn thường ôm ấp họ không thôi

Ôi địa cầu, mẹ của tôi ơi!
Tôi ghen với cỏ cây - anh em tôi và con cháu của Người
Chúng tự chủ, tự do tự nhiên và lành mạnh
Hưởng những gì cuộc sống đã giành nuôi

Ôi địa cầu, mẹ của tôi ơi!
Tôi ghen với muôn loài, ghen nhất với loài giun thôi
Tôi không ghen với loài chim bay lượn
Chúng bỏ mẹ mà đi vì muốn lượn trên trời

Ôi địa cầu, mẹ của tôi ơi!
Tôi không muốn lên bay lượn trên trời
Tôi không muốn cưỡi ngựa, ngồi xe, đi giày, mặc tất
Tôi muốn cứ chân không để gần mẹ suốt đời

Ôi địa cầu, mẹ của tôi ơi!
mẹ là người làm chứng của tôi
Tôi không tin mẹ chỉ là bào ảnh
Tôi không tin tôi là một thứ ma trơi

Ôi địa cầu, mẹ của tôi ơi!
Chúng tôi là Y Doãn từ Không Tang sinh đẻ ra thôi
Tôi không tin trên trời cao vòi vọi
Còn có người cha nào trông coi

Ôi địa cầu, mẹ của tôi ơi!
Tôi cho tất cả vũ trụ là hoá thân của Người
Sấm sét, đó là tiếng Người hô hấp
Tuyết, mưa kia là máu của Người sôi

Ôi địa cầu, mẹ của tôi ơi!
Tôi cho bầu trời vòi vọi kia là tấm gương của Người
Mặt trời ban ngày, mặt trăng buổi tối
Cũng chỉ là hư ảnh của Người trong tấm gương soi

Ôi địa cầu, mẹ của tôi ơi!
Tôi cho bao nhiêu sao mọc trên trời
Là hư ảnh của mắt các loài sinh vật
Tôi chỉ tin rằng mẹ làm phép thử đấy thôi

Ôi địa cầu, mẹ của tôi ơi!
Tôi ngày xưa là đứa bé vô tri
Chỉ biết hưởng công lao của mẹ
Không biết công ơn, không biết trả ơn Người

Ôi địa cầu, mẹ của tôi ơi!
Từ nay tôi sẽ thấu ơn Người
Uống chén nước dù là sương trên trời rơi xuống
Tôi biết là sữa. cháo mẹ nuôi tôi

Ôi địa cầu, mẹ của tôi ơi!
Khi nghe những tiếng nói cười
Tôi biết đó là lời mẹ hát
Để riêng an ủi linh hồn tôi

Ôi địa cầu, mẹ của tôi ơi!
Khi nhìn bao cảnh vật chơi vơi!
Tôi biết đó là dáng hình mẹ múa
Để riêng an ủi linh hồn tôi

Ôi địa cầu, mẹ của tôi ơi!
Khi cảm bao hương mát màu tươi
Tôi biết đó là đồ chơi của mẹ
Để riêng an ủi linh hồn tôi

Ôi địa cầu, mẹ của tôi ơi!
Linh hồn tôi cũng là linh hồn Người
Tôi muốn giữ linh hồn khoẻ mạnh
Để đền ơn mẹ trọn đời

Ôi địa cầu, mẹ của tôi ơi!
Từ nay tôi sẽ trả ơn Người
Tôi biết mẹ yêu tôi còn muốn tôi lao động
Tôi xin học Người lao động mãi không thôi

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
15.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Phạm Thanh Cải

Ôi trái đất này, người mẹ của tôi!
Bình minh đã rạng rồi,
Mẹ hãy đánh thức đứa con trong vòng tay Mẹ
Bây giờ tôi đang trên lưng ấm áp của Người.
Ôi trái đất này, người mẹ của tôi!

Ở thiên đường này, tôi dạo chơi thong thả
Mẹ vẫn trên mênh mông biển cả,
An ủi hồn tôi bằng tiếng hát ru hời
Ôi trái đất này, người mẹ của tôi!

Quá khứ của tôi, cả hiện tại, tương lai,
Mẹ là thức ăn, áo quần, tôi ở trong lòng mẹ,
Tôi sao có thể đền ơn cao sâu của Người như thế?
Ôi trái đất này, người mẹ của tôi!

Từ giờ trở đi, tôi sẽ không mấy lúc ở nhà,
Tôi vẫn thường ở trong không gian khoáng đãng,
Để bày tỏ với Người, lòng thảo thơm sâu đậm.
Ôi trái đất này, người mẹ của tôi!

Tôi đã ghen với những đứa con yêu quý của Người,
Họ là nông dân suốt ngày cần cù trên đồng, bãi,
Họ là những vú em của toàn nhân loại,
Được Mẹ luôn chăm lo, ưu ái,
Ôi trái đất này, người mẹ của tôi!

Tôi ghen với những đứa con yêu quý của Người,
Họ là những công nhân đào than trong hầm mỏ,
Họ là Promete đã mang cho loài người ngọn lửa,
Mẹ luôn luôn ôm lấy họ vào lòng.
Ôi trái đất này, người mẹ của con!

Tôi nghĩ rằng ngoài những công, nông,
Tất cả đều là những cháu con không xứng đáng
Tôi cũng là đứa con như thế của Người.
Ôi trái đất này, người mẹ của tôi!

Tôi ghen với muôn loài thực vật,
Đồng bào của tôi, con cháu của Người,
Chúng là kẻ tự do, là người độc lập,
Chúng đang tận hưởng đời thơ của chúng.
Ôi trái đất này, người mẹ của tôi!

Tôi ghen với muôn loài thực vật,
Đặc biệt là ghen với những con giun đất
Tôi chỉ không ghen với những con chim
Chúng bỏ Người, hướng lên không gian, bay vút.
Ôi trái đất này, người mẹ của con!

Tôi không muốn được bay lượn trên không,
Không muốn đi ngựa, đi xe, xỏ giày, mặc tất,
Tôi chỉ muốn đi chân trần trên đất,
Sẽ chẳng rời xa đất mẹ trên đời.
Ôi trái đất này, người mẹ của tôi!

Mẹ làm chứng cho tôi, tính tình chân thực,
Tôi không tin, mẹ chỉ có trong giấc mộng trên đời,
Cũng không tin, tôi chỉ là bóng ma trơi ẩn hiện
Ôi trái đất này, người mẹ của tôi!

Chúng ta đều là Y Doãn sinh ra, không gốc gác,
Tôi không tin trên mù mịt bầu trời,
Còn có một vị cha nào đó
Ôi trái đất này, người mẹ của tôi!

Tôi nghĩ rằng các hiện tượng xảy ra trong vũ trụ,
Đều là những hiện thân hoá kiếp của Người
Sấm chớp là tiếng Mẹ hiền đang thở,
Tuyết và mưa là máu Mẹ đang rơi.
Ôi trái đất này, người mẹ của tôi!

Tôi nghĩ rằng bầu trời mù mịt ấy,
Chẳng qua là chiếc gương sáng mẹ điểm trang,
Ban ngày có mặt trời, đêm có ánh trăng,
Chỉ là ở trong gương, hiện lên hư ảnh Mẹ.
Ôi trái đất này, người mẹ của tôi!

Tôi nghĩ các vì sao đang ở trên trời,
Là của chúng ta, hư ảnh con ngươi sinh học;
Tôi chỉ tin mẹ làm chứng tính tình chân thực.
Ôi trái đất này, người mẹ của tôi!

Trong quá khứ, tôi chỉ là trẻ con chưa hiểu biết,
Tôi chỉ biết tham lam nhận ơn sâu nặng của Người,
Tôi không biết ơn, không đáp đền ơn sâu của Mẹ.
Ôi trái đất này, người mẹ của tôi!

Từ giờ trở đi, ơn này tôi đã biết,
Dù tôi chỉ uống một hai ly nước,
Tôi biết đó là sữa, cháo Mẹ đã nuôi.
Ôi trái đất này, người mẹ của tôi!

Tôi đã nghe tất cả tiếng nói cười,
Tôi biết đó là tiếng hát ru của Mẹ,
Linh hồn tôi đã được Người vỗ về như thế
Ôi trái đất này, người mẹ của tôi!

Mọi thứ trước mắt tôi, đang rong chơi sống động,
Tôi biết đây là những điệu nhảy của Người,
Mẹ đã làm, vì linh hồn tôi mà an ủi
Ôi trái đất này, người mẹ của tôi!

Tôi cảm thấy mọi hương thơm, màu sắc
Tôi biết đây là món quà mẹ đã tặng tôi,
Mẹ đã vì linh hồn tôi mà an ủi
Ôi trái đất này, người mẹ của tôi!

Linh hồn tôi là linh hồn của Mẹ,
Tôi muốn linh hồn tôi trở nên mạnh mẽ,
Để đáp đền ơn sâu nặng của Người.
Ôi trái đất này, người mẹ của tôi!

Từ giờ trở đi tôi muốn đáp đền ơn sâu nặng
Tôi biết mẹ yêu tôi, còn muốn tôi lao động,
Tôi muốn học sự cần lao của Mẹ suốt đời!
Ôi trái đất này, người mẹ của tôi!

Từ giờ trở đi tôi muốn trả công ơn của Mẹ,
Tôi muốn dâng bầu máu nóng cho đời
Nuôi dưỡng mình, nuôi anh chị em tôi nữa.
Ôi trái đất này, người mẹ của tôi!

Mặt trời ban ngày, hình trong gương của Mẹ,
Đang chiếu sáng trên khắp cả bầu trời,
Từ giờ trở đi, tôi phải lấy từ trong tôi, ánh sáng
Để chiếu sáng cho tất cả, khắp quanh tôi.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời