Thơ » Trung Quốc » Minh » Quách Đăng
Đăng bởi tôn tiền tử vào 25/01/2019 22:22
登高樓,望明月,
明月秋來幾圓缺。
多情只照綺羅筵,
莫照天涯遠行客。
天涯行客離家久,
見月思鄉搔白首。
年年長自送行人,
折盡邊城路旁柳。
東望秦川一雁飛,
可憐同住不同歸。
身留塞北空彈鋏,
夢繞江南未拂衣。
君歸復喜登臺閣,
風裁棱棱尚如昨。
但令四海歌昇平,
我在甘州貧亦樂。
甘州城西黑水流,
甘州城北胡雲愁。
玉關人老貂裘敝,
苦憶平生馬少遊。
Đăng cao lâu, vọng minh nguyệt,
Minh nguyệt thu lai kỷ viên khuyết.
Đa tình chỉ chiếu ỷ la diên,
Mạc chiếu thiên nhai viễn hành khách.
Thiên nhai hành khách ly gia cửu,
Kiến nguyệt tư hương tao bạch thủ.
Niên niên trường tự tống hành nhân,
Chiết tận biên thành lộ bàng liễu.
Đông vọng Tần Xuyên nhất nhạn phi,
Khả lân đồng trú bất đồng quy.
Thân lưu tái bắc không đàn giáp,
Mộng nhiễu Giang Nam vị phất y.
Quân quy phục hỷ đăng đài các,
Phong tài lăng lăng thượng như tạc.
Đãn linh tứ hải ca thăng bình,
Ngã tại Cam Châu bần diệc lạc.
Cam Châu thành tây Hắc thuỷ lưu,
Cam Châu thành bắc Hồ vân sầu.
Ngọc Quan nhân lão điêu cừu tệ,
Khổ ức bình sinh Mã Thiếu Du.
Lên lầu cao nhìn trăng sáng
Trăng sáng từ thu đến nay đã bao lần tròn khuyết
Trăng đa tình chỉ chiếu vào tiệc lụa hoa
Không chiếu đến khách xa ở nơi chân trời
Khách chân trời xa quê đã lâu
Thấy trăng nhớ quê gãi đầu bạc
Năm lại năm tiễn người về
Bẻ hết cành liễu bên đường biên thành
Nhìn Tần Xuyên về phía đông một cánh nhạn bay
Thương thay cùng ở mà không cùng về
Thân ở lại tái bắc gõ cán gươm
Mộng quanh quẩn ở Giang Nam tuy chưa phủi áo
Bác về lại vui bước lên đài các
Phong độ vẫn đường bệ như trước
Nếu trong bốn biển được ca khúc thăng bình
Tôi ở lại Cam Châu dẫu nghèo cũng vui
Phía tây thành Cam Châu dòng Hắc Thuỷ chảy
Phía bắc thành Cam Châu mây Hồ buồn
Người ở Ngọc Quan già đi, áo da chồn rách
Cả đời nhớ đến Mã Thiếu Du
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 25/01/2019 22:22
Lên lầu cao cùng trông trăng tỏ
Khuyết tròn qua mấy độ trăng thu
Đa tình trăng chiếu tiệc hoa
Chẳng chiếu đến khách ở xa chân trời
Khách chân trời cách vời quê mãi
Nhớ trăng quê đầu gãi bạc thêm
Người về năm tiễn lại năm
Bẻ hết cành liễu ở bên đường thành
Đông Tần Xuyên một mình nhạn biếc
Thương ở cùng chẳng được cùng về
Tái bắc gõ cán não nề
Tuy chưa phủi áo mộng kề Giang Nam
Bác về lại lên nền đài các
Phong độ rồi chẳng khác ngày qua
Chỉ cần bốn biển hoà ca
Cam Châu tôi ở nghèo mà vẫn vui
Tây Cam Châu chảy suôi Hắc Thuỷ
Mây hồ buồn bắc phủ Cam Châu
Ngọc Quan già vóc rách cừu
Nhớ sao chàng Mã Thiếu Du trọn đời