Tò te kèn thổi tiếng năm ba,
Nghe lọt vào tai, dạ xót xa.
Uốn khúc sông Rồng mù mịt khói,
Vắng hoe thành phụng ủ sầu hoa.
Tan nhà, cám nỗi câu ly hận,
Cắt đất, thương thay cuộc giảng hoà.
Gió bụi đòi cơn xiêu ngã cỏ,
Ngậm cười hết nói nỗi quan ta.


Tác giả làm bài thơ này sau khi tỉnh Vĩnh Long bị quân Pháp đánh chiếm lần thứ nhất (1862).

Khảo dị:
Tò te kèn thổi tiếng năm ba,
Nghe lọt vào tai, ruột xót xa.
Uốn khúc sông Rồng mờ mịt khói,
Vắng hoe thành phụng ủ rầu hoa.
Tan nhà, căm nỗi câu ly hận,
Cắt đất, thương thay cuộc giảng hoà.
Gió bụi đòi cơn xiêu ngã cỏ,
Ngậm cười hết nói nỗi quan ta.


[Thông tin 2 nguồn tham khảo đã được ẩn]