Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Phan Thanh Giản
Đăng bởi Vanachi vào 14/04/2015 17:27, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 03/05/2024 19:19
昔時鶴已何年去,
千載人從南極臨。
鸚鵡洲前芳草綠,
晴川閣上白雲深。
半簾落日浮江漢,
一片寒流送古今。
滿目關山倍惆悵,
悠悠塵夢十年心。
Tích thì hạc dĩ hà niên khứ,
Thiên tải nhân tùng Nam cực lâm.
Anh Vũ châu tiền phương thảo lục,
Tình Xuyên các thượng bạch vân thâm.
Bán liêm lạc nhật phù Giang Hán,
Nhất phiến hàn lưu tống cổ kim.
Mãn mục quan san bội trù trướng,
Du du trần mộng thập niên tâm.
Ngày xưa chim hạc không biết đã đi năm nào,
Bây giờ có người ngàn năm sau từ miền cực nam đến.
Chỉ còn thấy trước bãi Anh Vũ cỏ thơm xanh mởn,
Trên gác Tình Xuyên mây trắng thấy sâu thăm thẳm.
Nửa vành mặt trời lặn nổi trên dòng Giang Hán,
Một dòng sông lạnh cứ lạnh lùng chảy mãi tự xưa nay.
Nhìn thấy non ải trước mắt mà lòng biết bao buồn bã,
Mộng đời mười năm dằng dặc nay mới thoả lòng ước nguyện.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 14/04/2015 17:27
Hạc vàng đi mất ngàn năm trước,
Du khách miền nam lại tới đây.
Trên các Tình Xuyên mây trắng ngút.
Trước doi Anh Vũ cỏ xanh đầy.
Trời tà ngả bóng vùng Giang Hán,
Sông lạnh xuôi giòng tự cổ lai.
Xem tỏ nước non ngùi tấc dạ,
Mười năm trần mộng mới từ nay.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 23/06/2020 20:40
Hạc xưa bay tự năm nào
Khách du Nam Việt ngàn sau thăm đài
Bãi thơm Anh Vũ xanh tươi
Gác Tình Xuyên ngắm mây trời trắng phau
Nắng tà in bóng dòng sâu
Cổ kim con nước chảy mau lạnh lùng
Ngắm xem sông núi chạnh buồn
Mười năm trần mộng thoả lòng ước ao
Gửi bởi Đinh Tú Anh ngày 05/02/2024 13:07
Hạc bay từ tự thuở nào nay,
Đến muộn ngàn năm, một kẻ này.
Anh Vũ cỏ thơm xanh bãi biếc,
Tình Xuyên gác tía trắng mây bay.
Mặt trời chìm nổi xưa nay thế,
Dòng nước lửng lơ tự cổ rày.
Cửa ải xa trông lòng chán ngán,
Mười thu ước nguyện, thoả lòng nay.