Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Phan Ngọc Thường Đoan » Rũ người (2006)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 11/01/2016 14:15
chân trần đi qua vùng khô hạn
tối sáng
rộng hẹp
trừu tượng non già
lầy lội sự toan tính tạo hoá
sự im lặng như nỗi chiêm nghiệm của người câu cá
với chiếc cần không lưỡi
bập bềnh miếng mồi hư không
tất cả bắt đầu
con thuyền chèo ngược dòng nước
mái chèo xới tung những ẩn dấu bé nhỏ
người đàn bà không mặt
bơi về phía thanh bình nhất
hai mảng đen trắng
như cuộc đời
đối lập
va chạm
cái âm thanh quê mùa ấy
quặn lên
tiếng chim vịt kêu thảng thốt trước mặt trời tím sẫm
ngàn tiếng côn trùng giữa gió đồng lồng lộng
rả rích
than thỉ
cái âm thanh quê mùa ấy
toả ra
đen trắng của ngày và đêm lộ rõ...
người đàn bà không mặt
bơi về phía thanh bình nhất