Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Phan Huy Thực » Hoa trình tạp vịnh
Đăng bởi tôn tiền tử vào 29/09/2024 00:08
曾聞龍隱此岩中,
岩自崔嵬不見龍。
雲雨餘靈霑古峒,
鱗髯真跡奪神工。
千年詩璧苔花潤,
一帶溪流翬影重。
往事有無誰質訪,
悠悠山畔夕陽風。
Tằng văn long ẩn thử nham trung,
Nham tự thôi ngôi bất kiến long.
Vân vũ dư linh triêm cổ động,
Lân nhiêm chân tích đoạt thần công.
Thiên niên thi bích đài hoa nhuận,
Nhất đới khê lưu huy ảnh trùng.
Vãng sự hữu vô thuỳ chất phỏng,
Du du sơn bạn tịch dương phong.
Từng nghe nói có rồng ẩn náu trong hang này,
Hang vẫn cao vời vợi nhưng chẳng thấy bóng dáng rồng.
Mây mưa linh thiêng để lại, thấm đẫm nơi động cổ,
Vảy râu dấu vết như thật, đoạt cả tài tạo tác khéo léo của thần.
Những bài thơ vịnh trên vách đá, nghìn năm rêu phủ ướt,
Một dòng suối chảy, nhiều sắc màu chen nhau soi bóng.
Chuyện xưa có hay không, biết hỏi ai đây?
Vách núi dài miên man trong gió chiều tà.