Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Phan Huy Thực » Hoa trình tạp vịnh
Đăng bởi tôn tiền tử vào 27/09/2024 23:11
岩上仙翁去不還,
仙岩終古瞰江關。
雲邊樓閣煙嵐霽,
洞裏乾坤草樹閒。
養氣真方留石篆,
怡情歌譜積苔斑。
勞生自嘆塵根重,
何處鷯巢是故山。
Nham thượng tiên ông khứ bất hoàn,
Tiên nham chung cổ khám giang quan.
Vân biên lâu các yên lam tễ,
Động lý càn khôn thảo thụ nhàn.
Dưỡng khí chân phương lưu thạch triện,
Di tình ca phổ tích đài ban.
Lao sinh tự thán trần căn trọng,
Hà xứ liêu sào thị cố san.
Tiên ông trên núi, ra đi không trở lại,
Động tiên bấy nay vẫn nhìn xuống cửa sông.
Lầu gác bên mây, khí núi quang tạnh,
Trời đất trong động, cỏ cây thư nhàn.
Phép dưỡng khí chân chính, còn lưu chữ triện khắc trên vách đá,
Những bản ca vui, vẫn đọng lại trong đám rêu lấm tấm.
Cả đời vất vả, tự than căn trần gian còn nặng,
Nơi nào chim tiêu liêu làm tổ, đó chính là núi xưa quê nhà.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 27/09/2024 23:11
Tiên ông đi mãi không về,
Động tiên muôn thuở gần kề cửa sông.
Lầu bên mây, lam chướng không,
Cỏ cây trong động thong dong đất trời.
Rêu vân lưu khúc ca vui,
Trên đá khắc bài dưỡng khí chính chân.
Tấm thân còn nặng căn trần,
Tiêu Liêu ấm tổ, chỉ cần non xưa.