Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Phan Huy Ích » Dụ Am ngâm lục » Dật thi lược toản quyển 2 (1791-1796) » Cúc thu bách vịnh (1796)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 04/09/2024 08:00
秋回不必到棋堂,
棋影低徊綠柳塘。
局勢風雲旁易瞭,
陣途車馬畫成章。
矯情幾得圍山墅,
魁手何須說海陽。
睹著贏輸消永漏,
秋殘豈乏燕閒方。
Thu hồi bất tất đáo kỳ đường,
Kỳ ảnh đê hồi lục liễu đường.
Cục thế phong vân bàng dị liệu,
Trận đồ xa mã hoạ thành chương.
Kiểu tình kỷ đắc vi sơn thự,
Khôi thủ hà tu thuyết Hải Dương.
Đổ trước doanh thâu tiêu vĩnh lậu,
Thu tàn khởi phạp yến nhàn phương.
Thu về, bất tất phải tới ngôi nhà có bàn cờ,
Bóng bàn cờ phảng phất ở bờ liễu xanh.
Thế cuộc như mây như gió, người ngoài nhìn thấy rõ,
Lối trận nào xe nào ngựa, vẽ thành bản đồ.
Mấy ai nén tình riêng ngồi chơi cờ ở biệt thự trên núi,
Cần gì phải nói đến tay cừ khôi ở Hải Dương.
Nhìn kỹ được thua, để tiêu khiển canh dài,
Thu tàn, há thiếu cách làm cho an nhàn.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 03/09/2024 13:41
Thu về chẳng phải đến kỳ đường,
Thấp thoáng bàn cờ dưới liễu buông.
Thế cuộc gió mây ngoài thấy rõ,
Trận nào xe ngựa vẽ thành chương.
Nén lòng cờ vẫn nơi sơn thự.
Chẳng nói tay cừ xứ Hải Dương.
Nhìn kỷ được thua đêm thức trắng,
Thu tàn đâu thiếu cảnh nhàn phương.