Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Phan Huy Ích » Dụ Am ngâm lục » Nam trình tục tập (1796-1797)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 18/09/2024 20:05
橋頭煙柳解嘲人,
秋去冬來是雁臣。
歲月侵尋催白鬢,
關山迢遞走紅塵。
遊龍流水相知少,
天府金城歷覽新。
咫尺岩廊機要地,
可憐粗懶玷連紳。
Kiều đầu yên liễu giải trào nhân,
Thu khứ đông lai thị nhạn thần.
Tuế nguyệt xâm tầm thôi bạch mấn,
Quan sơn điều đệ tẩu hồng trần.
Du long lưu thuỷ tương tri thiểu,
Thiên phủ kim thành lịch lãm tân.
Chỉ xích nham lang ki yếu địa,
Khả liên thô lãn điếm liên thân.
Khói và liễu ở đầu cầu biện giải cho người,
Thu qua đông tới là kẻ “nhạn thần”.
Năm tháng dần qua thúc giục tóc mai thêm bạc,
Quan san dằng dặc, rong ruổi chốn bụi hồng.
Ngựa xe qua lại như nước chảy nhưng ít bạn tương tri,
[Đất kinh thành] như kho của trời, như thành bằng vàng khiến cuộc du lãm thêm mới mẻ.
Triều đình trong giang tấc, là nơi đất trọng yếu,
Khá thương mình thô vụng lười nhác làm nhục đến chức quan.