Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Phan Huy Ích » Dụ Am ngâm lục » Dật thi lược toản quyển 2 (1791-1796) » Cúc thu bách vịnh (1796)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 03/09/2024 07:48
濃粧倩服伴簾堂,
不是殘花委僻塘。
君子性情非冷眼,
美人盻笑有華章。
善端可尚求歸我,
誠意毋欺敢揜陽。
賢傳訓明真好惡,
心扃推到治平方。
Nùng trang thiến phục bạn liêm đường,
Bất thị tàn hoa uỷ tích đường.
Quân tử tính tình phi lãnh nhãn,
Mĩ nhân phán tiếu hữu hoa chương.
Thiện đoan khả thượng cầu quy ngã,
Thành ý vô khi cảm yểm dương.
Hiền truyện huấn minh chân hiếu ố,
Tâm quynh suy đáo trị bình phương.
Trang phục lộng lẫy bầu bạn với chốn buồng the,
Nào phải hoa tàn vứt trong ao hẻo lánh.
Tính nết quân tử đâu phải con mắt lạnh lùng,
Cái nhìn với nụ cười của mĩ nhân đều có dáng dấp xinh.
Mối duyên tốt đáng ưa chuộng, mong sao về với ta,
Ý chân thành không dối trá, dám đâu che đậy.
Truyện hiền dạy rõ cái tính yêu ghét chân thật,
Từ lòng suy ra, cho đến phép trị nước, bình thiên hạ.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 04/09/2024 13:39
Phục trang lộng lẫy bạn liêm đường,
Chẳng phải hoa tàn ao vắng tanh.
Quân tử tình không đôi mắt lạnh,
Mỹ nhân môi nở nụ cười xinh.
Đáng yêu duyên tốt cùng ta đến,
Không dối chân thành đâu dám che,
Yêu ghét thật chân hiền thánh rõ,
Tự lòng suy mới trị bình thiên.