Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Phan Huy Ích » Dụ Am ngâm lục » Dật thi lược toản quyển 2 (1791-1796) » Cúc thu bách vịnh (1796)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 02/09/2024 09:42
錦機插出燕閒堂,
拋擲梭聲雨戛塘。
支石秘藏難問卜,
迴文新思懶成章。
日添長線愁西陸,
風度寒鍾憶景陽。
最是織星同寂寞,
牽牛渚畔渺何方。
Cẩm cơ tháp xuất yến nhàn đường,
Phao trịch thoa thanh vũ kiết đường.
Chi thạch bí tàng nan vấn bốc,
Hồi văn tân tứ lãn thành chương.
Nhật thiêm trường tuyến sầu tây lục,
Phong độ hàn chung ức Cảnh Dương.
Tối thị Chức tinh đồng tịch mịch,
Khiên Ngưu chử bạn diểu hà phương.
Khung cửi dệt gấm bày ra trong nhà thảnh thơi,
Tiếng thoi đưa như mưa sầm sập bên ao.
Dấu kín hòn đá Chi cơ, khó hỏi thày bói,
Tứ mới của bài “Hồi văn”, ngại chắp thành câu.
Ngày kéo dài thêm, buồn trên miền tây,
Gió đưa tiếng chuông lạnh, nhớ lầu Cảnh Dương.
Buồn nhất là khi cùng Chức Nữ trong cảnh vắng vẻ,
Chàng Ngưu Lang cạnh bến man mác ở phương nào?
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 03/09/2024 13:10
Khung dệt gấm bày nhà thảnh thơi,
Ao mưa sầm sập tiếng đưa thoi.
Dấu đá Chi cơ xem khó bói,
Tứ mới “Hồi văn” ngại viết lời.
Ngày kéo sầu dài Tây Lục xứ,
Gió đưa chuông lạnh Cảnh Dương đài.
Buồn sao Chức Nữ khi hoang vắng,
Man mác Ngưu Lang biết hỏi ai?