Thơ » Việt Nam » Cận đại » Phan Châu Trinh
Đăng bởi tôn tiền tử vào 01/01/2019 10:34
Mình thì ngăn ngắn cẳng thì dài,
Nho nhỏ nhưng mà chẳng sợ ai.
Ít sức biết đâu mang nổi núi,
To gan có lúc cắn càn voi.
Xua tanh lũ kiến tuồng vô dụng,
Gầy mật bầy ong dạng bất tài.
Minh bạch gẫm ra thua nghỉ hết,
Ăn người rồi lại nói bên tai.