甲辰京城颶風

錦繡江山望眼糊,
回天無奈此身孤。
忽成倚蓋當風坐,
笑此袁安臥雪圖。

 

Giáp Thìn kinh thành cụ phong

Cẩm tú giang sơn vọng nhãn hồ,
Hồi thiên vô nại thử thân cô.
Hốt thành ỷ cái đương phong toạ,
Tiếu thử Viên An ngoạ tuyết đồ.

 

Dịch nghĩa

Giang sơn gấm vóc, trông ra thấy mịt mờ,
Muốn xoay trời, nhưng không sao được vì thân này lẻ loi.
Bỗng trơ thành người dựa dù ngồi trước gió,
Cười mà ví mình với bức tranh Viên An nằm trong tuyết.


Theo Phan Tây Hồ di thảo thì bão năm thìn xảy ra vào ngày mồng 2 tháng 8 âm lịch tức ngày 11-9-1904 là một trận bão lớn, nhân dân có đặt vè lưu truyền. Giữa tháng 9-1904, tác giả còn ở Huế, vậy qua tháng 10 hay 11 sẽ từ quan. Trong thời gian ở kinh (1902-1904), nhờ đọc sách mới bàn về Duy Tân đất nước và tự do dân chủ mà tư tưởng dân quyền và đường lối chính trị của Phan Châu Trinh được xác định. Trong câu 2, ông nói muốn xoay trời... nhưng thân này lẻ loi: từ đó ông mới quyết từ quan về tỉnh nhà, vào Nam, ra Bắc kết hợp đồng chí, hô hào công cuộc Duy Tân.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Ngô Đức Kế

Mập mờ trông thấy bức giang san,
Sức nhỏ, trời to chửa dễ toan.
Nhà cuốn, người trơ trong gió thốc,
Khác nào nằm tuyết vẻ Viên An.

tửu tận tình do tại
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Gấm vóc giang sơn thấy mịt mờ,
Thân này đơn lẻ khó xoay trời.
Bỗng trơ thành kẻ ngồi trước gió,
Trong tuyết Viên An bức vẽ cười.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Đồng Thành

Giang sơn gấm vóc mịt mờ,
Thân này đơn lẻ xoay trời khó thay.
Lẻ loi trước gió ngồi ngay,
Viên An tranh tuyết ví đây cười mình.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời