Thơ » Việt Nam » Cận đại » Phan Đình Long
Nhục nhã cho mầy lắm cỏ may,
Xỏ đâu không xỏ, xỏ vô giày.
Y mình sắc sảo hai đầu nhọn,
Hại kẻ yên lành một dạ ngay.
Chạy mặt bề trên, luồn dưới gối,
Nặng lòng kẻ dưới, bợ trên tay.
Thù nảy thề có non sông biết,
Nhục nhã cho mầy lắm cỏ may.