Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Phan Đình Hoè
Đăng bởi Vanachi vào 06/09/2008 00:44, đã sửa 3 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 03/05/2024 13:51
竹院逢僧訪石門,
登臨客為淨塵根。
李皇梵剎花空落,
黎主詩題鮮已痕。
山水半因吾輩設,
文章多以大名存。
古今天地無窮事,
欲叩桑蒼石不言。
Trúc viện phùng tăng phỏng Thạch Môn,
Đăng lâm khách vị tịnh trần căn.
Lý hoàng phạn sát hoa không lạc,
Lê chúa thi đề tiển dĩ ngân.
Sơn thuỷ bán nhân ngô bối thiết,
Văn chương đa dĩ đại danh tồn.
Cổ kim thiên địa vô cùng sự,
Dục khấu tang thương thạch bất ngôn.
Tới viện trúc gặp sư tới thăm Thạch Môn,
Khách tới nơi muốn rửa sạch vương vấn bụi đời.
Tại chùa của vua Lý, nay chỉ còn hoa rụng,
Thơ của chúa Lê đề, nét tươi đã mờ hoen.
Non nước này một nửa là do dân ta xây dựng nên,
Văn chương đa phần chỉ lưu lại các tên tuổi lớn.
Xưa nay muôn vàn sự việc trong trời đất,
Ta muốn hỏi việc đổi thay, nhưng đá thì không nói.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Viện trúc gặp tăng hỏi Thạch Môn
Khách lên mong rửa bụi trần luôn
Lý Hoàng lợi thế hoa không rụng
Lê Chúa đề thơ vết đã mòn
Non nước nửa phần dân chúng dựng
Văn chương đa số đại danh còn
Xưa nay trời đất vô cùng sự
Muốn ngỏ tang thương đá ngậm mồm!
Gửi bởi Tiếu Chi ngày 20/04/2015 09:59
Có 1 người thích
Các cụ HP, HN đọc sai hai chữ trong câu này
李皇梵剎花空落,
黎主詩題鮮已痕。