Thơ » Việt Nam » Trần » Phạm Nhân Khanh
Đăng bởi Vanachi vào 23/08/2008 02:08
秋高澤國早寒生,
天外遙看雁字橫。
帶雨亂翻千點濕,
衝風斜草數行輕。
一聲霜信連雲起,
半幅鄉書伴月行。
笑我素無蒼頡志,
滿空鳥蹟不能名。
Thu cao trạch quốc tảo hàn sinh,
Thiên ngoại dao khan nhạn tự hoành.
Đới vũ loạn phiên thiên điểm thấp,
Xung phong tà thảo sổ hàng khinh.
Nhất thanh sương tín liên vân khởi,
Bán bức hương thư bạn nguyệt hành.
Tiếu ngã tố vô Thương Hiệt chí,
Mãn không điểu tích bất năng danh.
Mùa thu đã muộn, đồng nước sinh rét sớm,
Xa trông bên trời hàng chữ nhạn giăng ngang.
Mang theo mưa, tung bay nước nghìn giọt,
Xông vào gió, thảo chếch chữ mấy hàng.
Một tiếng tinh sương, mây tầng nổi dậy,
Nửa bức thư nhà, theo trăng đi về.
Cười ta vốn không có chí của Thương Hiệt,
Dấu chân chim đầy trên không mà không biết gọi chữ gì.
Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Vanachi ngày 23/08/2008 02:08
Thu già mặt nước lạnh lùng thay,
Một nét bên trời chữ nhạn bày.
Nghìn điểm tung ra mưa rải rác,
Vài hàng thoả xuống gió lung lay.
Đón tin sương tới cơn mây dựng,
Đưa bức thư về bóng nguyệt ngay.
Mình hổ tài thua Thương Hiệt trước,
Dấu chim chan chứa chữ khôn hay.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 13/01/2019 19:20
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 03/02/2021 16:42
Thu muộn nước đồng lạnh sớm sinh,
Xa bên trời chữ nhạn giăng hình.
Mang theo mưa nước bay nghìn giọt,
Nổi dậy mây tầng sương tiếng tinh.
Thảo chữ mấy hàng xông đến gió,
Thư nhà nửa bức theo trăng lên.
Cười ta không chí như Thương Hiệt,
Chim dấu đầy trời chẳng biết tên.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 03/02/2021 17:16
Nước đồng thu muộn lạnh sinh,
Bên trời chữ nhạn giăng hình xa xa.
Mang theo mưa nước bay sà,
Mây tầng nổi dậy sương sa sớm mờ.
Mấy hàng thảo chữ trong thơ,
Theo trăng nửa bức thư đưa về nhà.
Cười ta Thương Hiệt, thua xa,
Dấu chân chim vẽ trời mà chẳng tên.
Gửi bởi hongha83 ngày 27/09/2021 09:47
Đầm nước tàn thu, sớm lạnh rồi
Xa trông chữ NHẠN trải lưng trời
Luồn mưa ngàn giọt tung bay toả
Rẽ gió mấy hàng thảo chếch chơi
Một mảnh tin nhà mây khối khởi
Nửa dòng thư mẹ ánh trăng soi
Cười ta chí vốn thua Thương Hiệt
Dấu vết chim đầy, tên đã rơi!!!